Hứa Hạo Nhiên theo thứ tự vỗ vai từng người, nghiêm túc nói: “Ta thay Kỳ nhi cảm ơn các con, ta thay gia tộc cảm ơn các con.”
“Đại bá…”
“Đại bá…”
“Đại bá…”
“Đại bá…”
Hứa Hạo Nhiên kéo tay Hứa Tử Yên, Hứa Kỳ, Hứa Thiên Lang, Hứa Thiên Hải và Hứa Lam gộp chung lại, tràn đầy cảm xúc nói: “Vừa rồi ta nghe được các con nói, ta biết năm người các con từ nay về sau phải trời nam đất bắc, đi các tông môn khác nhau. Sau này muốn gặp nhau sẽ hết sức khó khăn. Nhưng các con vĩnh viễn đừng quên, trong thân thể các con chảy xuôi đều là dòng máu Hứa gia, các con phải vĩnh viễn ghi nhớ.”
“Phụ thân, con sẽ.”
“Đại bá, con sẽ.”
“Đại bá, con sẽ.”
“Đại bá, con sẽ.”
“Đại bá, con sẽ.”
Năm người đều nói lời phát ra từ tận đáy lòng. Hứa Hạo Nhiên vừa lòng nhìn năm người trước mắt, trên người ai nấy đều tản ra vẻ thanh xuân, tinh thần phấn chấn.
“Một thế hệ này của Hứa gia chúng ta nhất định sẽ tinh diệu thương mang (*).” Hứa Hạo Nhiên đột nhiên có một loại rung động, bật thốt ra.
(*) Tinh diệu thương mang: Như những vì sao tỏa sáng chói lọi trên bầu trời bao la.
“Tinh diệu thương mang?” Năm người nhìn nhau, vẻ mặt phát sinh biến hóa, trong ánh mắt mỗi người đều phóng ra một loại ánh sáng lộng lẫy. Đó là một loại ý chí chiến đấu, một loại chiến ý. Năm người đồng thời nắm chặt tay nhau, lớn tiếng hô vang: “Tinh diệu thương mang.”
Hứa Hạo Nhiên vui vẻ xem tình cảnh xảy ra trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-pham-nu-tien/1593336/chuong-236.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.