Thần sắc hai thủ vệ đệ tử lập tức sửng sốt, tiếp đó cung kính thi lễ với Hứa Thiên Dưỡng: “Sư huynh, không cần đâu, làm sao dám làm phiền sư huynh, chuyện của Hoa Linh sư tỷ, tổng quản đã an bày cho hai chúng ta. Sư huynh vẫn nên trở về chăm sóc Hoa Linh sư tỷ đi.”
Sắc mặt Hứa Thiên Dưỡng phút chốc trầm xuống, lạnh giọng nói: “Làm gì mà nhiều lời vô nghĩa như vậy, cho các ngươi đi, thì các ngươi cứ đi, dong dài cái gì.”
“Thế này…”
“Thế này cái gì mà thế này? Ngoại đường đệ tử khi nào thì trở nên kiêu ngạo như vậy, ngay cả lời ta nói cũng không nghe?”
“Dạ không, không phải sư huynh.”
“Vậy còn không mau tránh ra?”
“Vẫn không được sư huynh.”
“Hử?”
“Sư huynh, việc này không được.” Vẻ mặt đệ tử Hậu Thiên tuy có chút sợ hãi, nhưng ngữ khí lại cực kỳ kiên quyết, tới gần Hứa Thiên Dưỡng khom người thi lễ nói: “Sư huynh, mặc dù huynh là nội đường sư huynh, nhưng quy củ gia tộc cũng không thể phá. Tối nay trông giữ hầm rượu là chúng ta, đây là tổng quản an bày, nếu huynh muốn thay chúng ta, nhất định phải được tổng quản đồng ý.”
Hứa Thiên Dưỡng nhìn hầm rượu gần trong gang tấc, lại nhìn hai đệ tử Hứa gia trước mắt, trong lòng thở dài. Xem ra mình muốn nhờ thân phận của Hứa Hoa Linh trà trộn vào là không được. Nghĩ đến đây, Hứa Thiên Dưỡng không khỏi hối hận, hối hận bản thân ngày hôm qua lộ ra thân phận và nhiệm vụ của mình với Hứa Hoa Linh. Nếu hôm qua không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-pham-nu-tien/1593313/chuong-213.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.