“Ngươi còn không biết xấu hổ nói ra. Ngươi là người có cùng bối phận với tộc trưởng, hiện giờ tộc trưởng là tu vi Trúc Cơ kỳ tầng thứ ba, mà ngươi chỉ là Luyện Khí kỳ tầng thứ tám, sao ngươi không đi so sánh với tộc trưởng, lại đi so với vãn bối?”
“Hứ, ngươi chẳng phải cũng có cùng bối phận với tộc trưởng, cũng là Luyện Khí kỳ tầng thứ tám đó sao? Kỳ thực ta cũng không có ý gì khác, chỉ là khó hiểu vì sao Hứa Tử Yên nàng có được đãi ngộ như vậy? Phải biết rằng, lúc trước Hứa Kỳ, Hứa Lân, còn có Hứa Thiên Lang kia vừa mới tiến vào nội đường, cũng bị chúng ta giáo huấn một chút đấy thôi? Dựa vào cái gì Hứa Tử Yên có thể không bị giáo huấn, còn muốn ở chỗ này bày rượu hoan nghênh?”
“Vậy ngươi tới giáo huấn nàng đi.”
“Việc đó… hay là quên đi, ngươi không thấy mấy đệ tử Luyện Khí kỳ tầng thứ mười trở lên đều rất tôn kính Hứa Tử Yên đấy sao? Ta đi lên giáo huấn Hứa Tử Yên? Kia còn không bị đám đệ tử cấp cao ngược chết?”
“Ha ha, biết là tốt rồi, vẫn là uống rượu của ngươi đi, số rượu ngon này là đám tiểu tử Hứa Kỳ, Hứa Lân và Hứa Thiên Lang lấy ra từ chỗ gia tộc, chúng ta bình thường đều không được uống.”
“Đúng thế, nếu không phải vì rượu ngon, ta cũng chẳng thèm theo ba tiểu tử kia đi nghênh đón Hứa Tử Yên, lại càng không tới nơi này ăn cơm.”
“Thật sự? Ngươi chỉ là nhằm vào số rượu này? Nếu không có số rượu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-pham-nu-tien/1593297/chuong-197.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.