Lúc này Hứa Tử Yên đang đắm chìm trong linh hồn của mình, Hứa Tử Yên biết, bản thân vẫn chưa lĩnh ngộ được một phần mười trong ngàn vạn diễn biến này. Thế nhưng ngộ đạo chưa đến một phần mười, đã làm cảnh giới linh hồn của nàng siêu việt hơn trước đó, tăng lên một bước lớn, về phần đạt đến cảnh giới gì, Hứa Tử Yên cũng không rõ. Nàng chỉ biết hiện tại bản thân thiếu kém chính là tu vi công lực không đủ mà thôi, về sau công lực bản thân đạt tới, dưới ảnh hưởng cảnh giới linh hồn của mình, sẽ rất dễ dàng đột phá vách chướng, không giống tu sĩ phổ thông, bởi vì nguyên nhân tâm cảnh mà dừng ở một cảnh giới thật lâu.
Hơn nữa bởi vì cảnh giới linh hồn của mình đã siêu việt hơn tu vi bản thân nhiều, sau này cứ theo tu vi tăng lên, dần dần tất cả diễn biến thiên địa sẽ củng cố theo cảnh giới của Hứa Tử Yên, đều bị Hứa Tử Yên thấu triệt, tuy rằng chưa đến mức khống chế thiên địa, nhưng cũng có thể mượn lực thiên địa gia tăng năng lực bản thân.
Điều này giúp cho con đường tu hành của nàng mở ra một cánh cửa, một cánh cửa càng thêm rộng rãi thông ra thiên địa. Đáy lòng Hứa Tử Yên có một tia cảm giác, cảm thấy chỉ cần bản thân hoàn toàn lĩnh ngộ diễn biến do ngàn vạn gương mặt này bày ra, bản thân sẽ hoàn toàn lĩnh ngộ sự tồn tại của ‘nhân’.
Thiên địa nhân.
Con người tồn tại trong thiên địa, là ràng buộc tiếp nối thiên địa, là môi giới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-pham-nu-tien/1593287/chuong-187.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.