“Ai? Ai mệnh lệnh?” Hứa Hạo Lượng lia mắt bắn phá gương mặt lạnh lùng của Lăng Tiêu.
“Là mệnh lệnh của đội trưởng, ngươi cũng phải nghe theo.” Gương mặt Lăng Tiêu vẫn cứ lạnh băng băng, không ngó ngàng đến ánh mắt Hứa Hạo Lượng.
“Đúng vậy, cửu thúc chúng ta mau đi thôi, đừng làm trễ nãi thời gian nữa, miễn gây thêm phiền toái cho đội trưởng.” Hứa Kỳ bên cạnh khẽ cau mày sốt ruột nói.
“Thế này…” Hứa Hạo Lượng giật mình nhìn mọi người, thấy tất cả mọi người đều có biểu cảm kiên quyết như nhau, trong lòng không khỏi có chút hoảng hốt: “Hứa Tử Yên kia thật sự có năng lực lớn như vậy, làm cho bọn họ tin phục đến thế?”
“Phụ thân, đi nhanh đi.” Hứa Thiên Lang nhẹ nhàng kéo ống tay áo Hứa Hạo Lượng một cái thúc giục.
Ngay khi Hứa Hạo Lượng đang hoảng hốt, lại bất chợt nghe thấy tiếng ngự kiếm xé gió trên không, hơn hai trăm thân ảnh cấp tốc bay tới.
“Là đệ tử tông môn đuổi theo vào rừng rậm Vô Tận.” Hứa Hạo Lượng bỗng nhiên kinh hãi hô.
Trong lòng Hứa Tử Yên cũng hoảng hốt, ánh mắt nhìn đệ tử tông môn bay trên không trung tràn ngập sợ hãi. Nàng quả thực không có năng lực chống đỡ với đệ tử tông môn, cho dù chạy trốn một mình, cũng gần như trở thành một chuyện viển vông.
Hai trăm thân ảnh trên không trung đồng thời phát hiện mọi người dưới mặt đất, đương nhiên cũng nhận ra đệ tử Hứa gia, một loạt tiếng hô quát, rồi ngự kiếm nhằm phía đệ tử Hứa gia.
Trên mặt đất, đệ tử Hứa gia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-pham-nu-tien/1593283/chuong-183.html