Chương trước
Chương sau
Bầu trời tối sầm lại, một cái bóng khổng lồ đã di chuyển tới phía trước Hứa Tử Yên, Hứa Tử Yên khống chế thân hình phù nhân khổng lồ bất ngờ rút lui, nâng tay đỡ lấy một quyền đang đánh tới trước mặt mình.
“Oành ~~”
Hứa Tử Yên khống chế thân hình phù nhân khổng lồ bay ra hơn mười trượng, tiếp tục bay ngược. Hải Trận khống chế phù nhân khổng lồ ở không trung kề sát Hứa Tử Yên, một đôi cự chưởng giống như mười tám thanh binh khí trong thế tục giới, nhanh chóng biến hóa chiêu thức, tấn công Hứa Tử Yên.
Buộc, đập, trói, đâm, khều, dẫn, khóa, xoay…
Hứa Tử Yên vẫn còn trẻ tuổi, kinh nghiệm tác chiến quá ít, nên ngay thời điểm ban đầu đã mất đi tiên cơ, hiện tại gặp phải Hải Trận công kích liên tục, chỉ có thể luống cuống tay chân chống đỡ, căn bản không có năng lực đánh trả. Một hơi bị Hải Trận chèn ép, thân hình ở không trung bay ngược cũng dần trở nên chậm chạp. Tuy rằng chỉ chậm lại một chút như vậy, nhưng chính một chút này, đối với cao thủ phù trận như Hải Trận đã đủ rồi.
Hứa Tử Yên chỉ cảm thấy sườn trái đau nhói, phù trận bị phù nhân khổng lồ của Hải Trận hung hăng đánh một kích, giống như đánh lên người bản thân. Thân hình liền rơi xuống mặt đất. ‘Oành’ một tiếng, phù nhân khổng lồ của Hứa Tử Yên ngửa mặt ngã ầm ra trên đất, Hứa Tử Yên trong phù trận hộc ra một ngụm máu tươi, cũng biết bản thân đã bị gãy xương sườn.
Trong đầu Hứa Tử Yên chợt lóe lên ý niệm chạy trốn, thân thể lập tức đổi thành hành động. Cũng không vội đứng dậy, toàn bộ thân thể phù nhân khổng lồ áp sát mặt đất, chạy lùi về nơi xa, đụng ầm ầm vào một căn nhà.
Không trung, Hải Trận khống chế phù nhân khổng lồ giống như một con chim lớn lăng không lướt tới tấn công Hứa Tử Yên, một chiêu ‘Hận địa vô hoàn’, hai chân hung hăng đạp mạnh lên Hứa Tử Yên đang cấp tốc lui về sau. Hứa Tử Yên rơi vào đường cùng, đành phải ngừng phương thức tháo chạy, di chuyển sang hướng bên cạnh.
Hai tay Hải Trận trong phù trận rung lên, theo sát phương hướng di chuyển của Hứa Tử Yên bay vút tới. Hai bàn tay khổng lồ như ưng trảo, khống chế phù nhân khổng lồ chộp tới Hứa Tử Yên trên mặt đất, Hứa Tử Yên đành phải khống chế phù nhân khổng lồ lại một lần nữa chạy trốn sang bên cạnh. Hứa Tử Yên không phải không muốn đánh trả, nhưng một là bản thân nàng bị vây trong hoàn cảnh xấu, hơn nữa thế công của Hải Trận căn bản không có bất kỳ sơ hở nào, lúc này đánh trả, chỉ có thể khiến bản thân bại càng thêm nhanh, càng thêm thảm. Hai là chỉ cần nàng đánh trả, sẽ bị Hải Trận bao vây, triệt để mất đi cơ hội chuyển về ưu thế. Do đó Hứa Tử Yên đành phải áp sát mặt đất không ngừng xê dịch, tránh né chiêu kích sát của Hải Trận trên không trung, nên hết sức chật vật, hoàn toàn dừng ở thế hạ phong.
Lúc bấy giờ, Hải Trận ở không trung liên tục khống chế phù nhân khổng lồ mạnh mẽ lướt tới, trong lòng lại dậy sóng. Nàng khiếp sợ sự kiên trì của Hứa Tử Yên, lại càng khiếp sợ thực lực của Hứa Tử Yên.
“Nha đầu kia có bao lớn chứ, xem ra chỉ khoảng mười lăm mười sáu tuổi, vậy mà dưới công kích của mình có thể kiên trì lâu như vậy, trông nàng không giống như cảnh giới Luyện Khí kỳ tầng thứ tư. Nha đầu kia tu luyện thế nào, kết quả là tu vi gì? Nếu hôm nay để nàng trốn thoát, thành tựu tương lai của nàng sẽ không có giới hạn.”
Nghĩ đến đây, nội tâm Hải Trận vậy mà có một tia không đành lòng. Nhưng khi nàng xuyên thấu qua từng lớp phù nhìn thấy ánh mắt bất khuất của Hứa Tử Yên, cùng lửa giận trong đôi mắt không chút nào che giấu, liền lập tức áp chế một tia không đành lòng kia, nghĩ bụng: “Tuyệt đối không thể để nàng có cơ hội trở nên mạnh hơn, nhất định phải bóp chết nàng từ trong nôi, hôm nay tuyệt đối không thể để nàng còn sống rời khỏi nơi này.”
Nghĩ vậy, hai tay biến hóa chỉ quyết càng thêm cấp tốc mơ hồ, kéo ra từng luồng tàn ảnh, thân hình phù nhân khổng lồ đột nhiên nhanh hơn, chiêu thức hai tay lại trở nên chậm lại. Nhưng mặc kệ Hứa Tử Yên khống chế phù nhân khổng lồ kia chạy trốn tới phương hướng nào, thân hình phù nhân khổng lồ Hải Trận khống chế luôn trước một bước chắn ở trước mặt phù nhân khổng lồ Hứa Tử Yên khống chế, huơ hai tay nghênh đón Hứa Tử Yên, giống như hai tay nàng ta đã sớm đặt ở nơi đó, chờ Hứa Tử Yên tự mình đánh tới, sau mười lần như vậy, hai tay Hải Trận dần dần càng thêm nhanh hơn, không khí xung quanh tựa như ngưng đọng lại.
“Đây là uy lực chân chính của phù trận đại sư?” Hứa Tử Yên cảm thụ được áp lực trên người, thầm nghĩ trong lòng. Cảm giác được thời gian bản thân nghiên cứu phù trận còn thiếu, so ra hoàn toàn kém Hải Trận có kinh nghiệm về phù trận hơn mười năm. Nhưng Hứa Tử Yên biết bản thân không thể tiếp tục né tránh, hơn nữa muốn tránh cũng tránh không được. Bởi vì uy lực Hải Trận khống chế phù nhân khổng lồ đã dần dần bao phủ bản thân, giờ phút này nếu còn tiếp tục trốn tránh, sẽ trở thành thế cục bị Hải Trận hoàn toàn nắm trong tay, triệt để khóa chặt bản thân, cuối cùng không còn khả năng sinh tồn.
Hứa Tử Yên từ khi bắt đầu nghiên cứu phù trận tới nay, chưa từng cùng một phù trận đại sư nào giao thủ, càng không bị người ức hiếp đến thê thảm thế này, trong lòng uất nghẹn và phẫn nộ khiến nàng dần dần điên cuồng.
“Liều mạng.”
Hứa Tử Yên khống chế phù nhân khổng lồ, thân hình đột nhiên nhảy khỏi mặt đất.
Mà lúc này, Hải Trận cũng hoàn toàn tập trung vào một kích cuối cùng, miệng cười to nói: “Ha ha, Hứa Tử Yên, xem lần này ngươi còn trốn được chỗ nào?”
Vốn dĩ không khí ngưng đọng giống như thủy ngân tiếp cận Hứa Tử Yên, lại giống như vô số lưỡi dao sắc bén xoay quanh, quấn quanh vây diệt Hứa Tử Yên, tuy rằng trông có vẻ thong thả, lại không hề để lại cho Hứa Tử Yên một chút không gian chạy trốn nào.
“Bạo phong toàn trảm.”
Trong tay phù nhân khổng lồ Hứa Tử Yên khống chế đột nhiên nhiều thêm một thanh trường đao hóa thành từ phù, một thanh trường đao lợi hại kinh người. Thân thể nhảy lên khỏi mặt đất, liền cấp tốc xoay tròn, giống như cơn lốc càn quét mặt đất, giữa cơn lốc xoay tròn lóe ra lôi điện đẹp mắt. Đó là lưỡi đao, là lưỡi đao trường đao chém ra.
Hứa Tử Yên khống chế phù nhân khổng lồ toàn thân quấn quanh lưỡi đao, nhanh chóng xoay tròn, trường đao chém ra ngàn vạn lưỡi đao không ngừng phá vỡ kình khí quấn tới đây.
“Keng… két…” Một trận âm thanh giống tiếng nghiến răng không ngừng vang dội trên không trung, sợi kình khí liên miên không ngừng bị trường đao chặt đứt, thế nhưng sợi kình khí này lại mềm dẻo như nước len lỏi khắp nơi, thỉnh thoảng lại xâm nhập vào lưỡi đao Hứa Tử Yên phóng ra, quấn quanh trường đao của phù nhân khổng lồ. Hứa Tử Yên lại khống chế phù nhân khổng lồ không ngừng mà xoay tròn xung quanh, xẹt qua thân thể phù nhân khổng lồ kia.
Hứa Tử Yên cảm giác được trường đao cầm trong tay trở nên càng ngày càng nặng nề, thỉnh thoảng lại có đao gió xuyên thấu qua phù nhân khổng lồ chui vào, cắt qua thân thể của mình, quần áo đã bị cắt đến hoàn toàn nát vụn, trên người không ngừng phát ra âm thanh bị đao gió cắt qua xé rách cơ bắp.
Bên này trong lòng Hứa Tử Yên uất nghẹn muốn chết, bên kia nội tâm Hải Trận cũng khiếp sợ không thôi. Một phù lục đại sư Luyện Khí kỳ tầng thứ mười hai phát ra tiến công căn bản không phải người thế tục giới có thể chịu đựng, dù là tu vi Trúc Cơ kỳ cũng không được, nhưng hôm nay, ngay bây giờ, lại trơ mắt xuất hiện trước mặt Hải Trận.
Sau khi kình khí mềm dẻo của Hải Trận hoàn toàn tập trung vào Hứa Tử Yên, trong lòng Hải Trận cũng nhận định Hứa Tử Yên đã mất đi năng lực phản kháng, nhận định Hứa Tử Yên sẽ không thể tiếp tục sống nữa, nàng cùng cái phù trận kia của nàng nhất định sẽ bị ngàn vạn đao gió của mình tiêu diệt thành vô số mảnh nhỏ, cuốn theo chiều gió.
Nhưng điều làm nàng khiếp sợ lại phát sinh, Hứa Tử Yên phản kích, phản kích sắc bén chặt đứt vô số kình khí mềm dẻo, có điều Hải Trận cũng không lo lắng, nàng biết sợi kình khí mềm dẻo bản thân phát ra là kỹ năng phù trận nàng nghiên cứu nhiều năm, không một lỗ hổng, bất kể lưỡi đao của Hứa Tử Yên có sắc bén bao nhiêu, vẫn sẽ không tránh khỏi việc bị giết chết. Quả nhiên, vô số đao gió xuyên thấu qua phù nhân khổng lồ Hứa Tử Yên khống chế, cắt qua thân thể Hứa Tử Yên.
Ngay khi quần áo trên người Hứa Tử Yên nát vụn, Hải Trận tự tin nở nụ cười, nhưng nụ cười trên mặt thoáng chốc liền cứng lại.
Hứa Tử Yên hiện giờ, quần áo trên người bị đao gió cắt đến rách mướp, phù nhân khổng lồ ở nơi đó cực lực huơ múa trường đao. Vô số đao gió xuyên thấu qua phù nhân khổng lồ cắt ngang thân thể Hứa Tử Yên, lưu lại từng đường vết máu. Chỉ là, trong cơ thể Hứa Tử Yên thỉnh thoảng lại trào ra một luồng khí thể hỗn độn, đang cấp tốc chữa lành từng miệng vết thương kia. Sau khi khôi phục, trên da thịt không hề lưu lại một miệng vết thương nào, cho dù là một vết xước cũng không có.
“Điều… điều này sao có thể?” Hải Trận kinh hô ra tiếng.
Hứa Tử Yên lúc này cũng phát hiện chuyện xảy ra trên người bản thân, chính nàng cũng thấy kỳ diệu khó hiểu. Nhưng dù gì cũng là chuyện tốt, liền hé miệng nhìn Hải Trận cười ha hả nói: “Tất cả đều có khả năng.” Nói xong, liền mặc kệ đao gió chém tới mình, bỗng nhiên dừng xoay tròn thân hình, ngửa đầu đối mặt Hải Trận nặng nề tiến từng bước về phía trước.
“Oành.”
Mặt đất như mạng nhện, lấy Hứa Tử Yên làm trung tâm rạn nứt ra xung quanh. Trên người phù nhân khổng lồ đột nhiên bộc phát ra ánh sáng chói mắt, một trận leng keng vang lên, đao gió chém tới bị bắn ngược bay tán loạn khắp nơi.
Hứa Tử Yên từng bước tiến tới, khí thế trên người đột nhiên tăng vọt, một đao chém về phía Hải Trận, lưỡi đao giống như sao băng xẹt qua chân trời, mang theo lực lượng băng hàn tấn công Hải Trận.
Hải Trận khống chế thân thể phù nhân khổng lồ đột nhiên giống một cọng lông chim không có trọng lượng, theo thế đao của Hứa Tử Yên bay lùi về sau, hai tay đột nhiên nắm chặt, trong miệng chợt quát một tiếng: “Bạo.”
Đao thế Hứa Tử Yên phát ra im bặt, sợi kình khí mềm dẻo quay xung quanh Hứa Tử Yên đột nhiên nổ tung, kình khí bạo liệt ầm ầm nổ vang, Hứa Tử Yên có cảm giác như hàng vạn thanh chùy khổng lồ đồng loạt tấn công lên người mình.
“Phụt.” Một ngụm máu tươi phun ra, Hứa Tử Yên khống chế thân thể phù nhân khổng lồ bị nổ bay đứng dậy. Tuy rằng bên ngoài cơ thể có phù nhân khổng lồ bảo vệ, nhưng oanh kích kịch liệt vẫn cứ làm chấn thương nội tạng của Hứa Tử Yên. Trong phù trận, miệng Hứa Tử Yên không ngừng trào máu tươi, thân thể đã mất đi sự cân bằng.
“Hả?” Hải Trận đứng giữa không trung nhìn Hứa Tử Yên khống chế thân thể hoàn chỉnh của phù nhân khổng lồ, không khỏi khẽ thở dài một tiếng, nàng thật sự không thể hiểu nổi sau khi bị sợi kình khí của nàng nổ tung, vì sao phù nhân khổng lồ của Hứa Tử Yên còn có thể bảo trì thân thể hoàn chỉnh. Đây thế nhưng là uy lực bảy trăm hai mươi tấm phù phóng ra, kể cả phù của Hứa Tử Yên là cao phẩm, chẳng lẽ còn có thể vượt qua thất phẩm sao?
“Hừ.” Hải Trận hừ lạnh một tiếng, thân thể liền bay lên, lăng không nhảy đến phía trên Hứa Tử Yên, hung hăng đạp xuống một cước.
“Oành ~~”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.