Thời gian trôi qua từng chút một, Lăng Tiêu kinh ngạc phát hiện, Hứa Tử Yên tựa như biến mất trên cây đại thụ kia, không hề nhúc nhích, không có chút tiếng động. Hắn không biết Hứa Tử Yên rốt cuộc muốn làm gì trên kia, chẳng lẽ nàng chuẩn bị đợi Dương Long tự mình đi ra, đứng ở dưới tàng cây kia, chờ nàng ám sát?
Dương Long quan sát bầu trời đêm, nghe tiếng ồn trong bóng đêm, ngoài nơi cư trú của Dương gia, thỉnh thoảng lại có người tuần tra lướt qua.
Trên cây, tâm trạng Hứa Tử Yên rất bình tĩnh, nàng vẫn luôn đợi, đợi thuốc bột nàng rắc vào cửa phòng Dương Long có tác dụng. Thuốc bột kia là Hứa Tử Yên mất hai ngày mới luyện chế ra, gọi là Dẫn Phong phấn. Tác dụng của nó là có thể hấp dẫn một loại độc phong (*) hung ác, loại độc phong này khi trưởng thành có kích thước to bằng ngón tay cái của người, ngửi thấy mùi Dẫn Phong phấn nhất định sẽ chen chúc tới.
(*) Độc phong: Ong độc.
Mùi Dẫn Phong phấn ở trong gió đêm dần dần khuếch tán, cả người Hứa Tử Yên không chút di chuyển, tư thế cho tới bây giờ cũng không hề thay đổi. Lăng Tiêu nấp trên nóc nhà xa xa, trong lòng có hơi sốt ruột, nếu hắn không biết Hứa Tử Yên phải đi ám sát một tu sĩ Trúc Cơ kỳ tầng thứ hai, thì hắn đã cho rằng Hứa Tử Yên ngủ quên trên cây rồi.
Ngay lúc Lăng Tiêu nôn nóng bất an, trong trời đêm truyền đến một trận vù vù. Lăng Tiêu bỗng nhiên chấn động, tập trung nhìn về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-pham-nu-tien/1593265/chuong-165.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.