(*) Nhân Diện xà yêu: Xà yêu mặt người.
“Đây… là xà yêu?” Hứa Tử Yên khiếp sợ hỏi. Lần đầu tiên trông thấy thứ khiến người sợ hãi như thế, Hứa Tử Yên chỉ cảm giác toàn thân tựa như có rất nhiều sâu nhỏ bò đi bò lại, ớn lạnh cả người.
“Ừ.” Hứa Kỳ nghiêm túc gật đầu.
“Mấy giai?” Hứa Tử Yên chăm chú nhìn xà yêu trên vách đá, gương mặt có hơi tái nhợt.
“Tam giai.” Hứa Kỳ nhỏ giọng đáp, tựa như sợ kinh động đến xà yêu kia.
“Trong rừng rậm Vô Tận đúng là thần bí khó lường, dạng yêu thú gì cũng có, vậy mà… vậy mà có… yêu thú bộ dạng thế này.” Hứa Tử Yên vừa cảm thán, vừa nhìn xà yêu trong sơn động trên vách đá xa xa.
“Tử Yên, muội xem… sơn cốc này lại có con xà yêu kia ở, chúng ta còn có thể ở nơi này sao?” Hứa Lân khẽ hỏi.
Mọi người cũng đều nhìn Hứa Tử Yên, trong ánh mắt tràn đầy vẻ không muốn. Thật vất vả mới tìm được một nơi thích hợp cho mọi người ở lại, vui vẻ phấn chấn cả một ngày, cuối cùng lại rơi vào kết cục như vậy, trong thâm tâm đều có một ít không cam lòng. Có điều, bọn họ cũng đành bó tay, tuy rằng xà yêu trên vách đá kia chỉ là một tam giai yêu thú, nhưng cũng không phải cấp bậc bọn họ có thể đối phó.
Nếu nó chỉ đứng ở trong sơn động thì còn may, như vậy mọi người chỉ cần cách xa nó một tí là được. Nhưng mà, ai dám cam đoan xà yêu không đi ra? Một khi ngày nào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-pham-nu-tien/1593236/chuong-136.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.