Mặt đất chấn động giống như sấm đánh rung ầm ầm. Chỉ ngay lập tức một đội bóng đen liền đập vào mắt Hứa Tử Yên. Hứa Tử Yên tập trung nhìn lại. Đúng là một đội nhân mã đang từ quan đạo vọt nhanh tới phương hướng của mình. Hứa Tử Yên quay đầu nhìn nhóm Hứa Lân vẫn khoanh chân ngồi dưới đất, lại quay đầu nhìn đội nhân mã càng ngày càng gần, giống như một ngọn núi nhỏ cấp tốc di động đè ép tới cả đám.
Nàng chăm chú quan sát, sau đó trái tim đang thấp thỏm liền thả lỏng. Thì ra đều là mấy tu vi Hậu Thiên, chẳng trách không có ngự kiếm bay đi, mà chỉ cưỡi ngựa đến. Đại khái có gần trăm bóng người, nhưng mà loại tu vi này dù có nhiều thêm, ở trước mặt Hứa Tử Yên cũng chỉ như mấy con kiến. Chắc bọn họ tưởng rằng cao thủ Luyện Khí kỳ trong gia tộc bọn họ khẳng định sẽ đánh bại đối thủ, nếu bắt sống đối thủ, vậy bọn họ phải vội vàng tới đây, ở trước mặt những cao thủ Luyện Khí kỳ trong gia tộc kia cướp công áp giải kẻ địch, để có thể giành được chút hảo cảm. Do đó mới chạy vội chạy vàng như ong vỡ tổ thế kia.
Hứa Tử Yên lấy năm tấm tam phẩm phù đỉnh từ trong túi trữ vật, ném ra không trung. Trong không khí đột nhiên truyền đến một trận pháp lực dao động mãnh liệt, kế tiếp ba tấm phù kia giống như tản ra sương mù, hóa thành vô số bông tuyết, ở trong bông tuyết xen lẫn vô số băng nhũ, xoay quanh chém tới những đệ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-pham-nu-tien/1593227/chuong-127.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.