Người khác thì không có phản ứng gì. Chỉ có vẻ mặt Hứa Thiên Lang hơi không vui. Giá trị đồ trên người hiện tại của Hứa Tử Yên và Hứa Lân e rằng cũng chẳng kém bảo tàng Hứa gia. Những người khác thì không có địa vị, nên không quan tâm tới vấn đề này lắm. Mỗi Hứa Thiên Lang trước khi Hứa Tử Yên đến, luôn đứng đầu trong thế hệ thiếu niên gia tộc, bởi vậy hắn không quá coi trọng Hứa Kỳ. Hiện tại biết tộc trưởng nói bí mật gia tộc cho Hứa Kỳ mà không nói cho mình, trong lòng liền có một chút không thoải mái.
Nhưng vào thời điểm này, một là đang trên đường đào vong, hơn nữa phụ thân Hứa Hạo Lượng trước khi đi cũng đã từng dặn hắn, bảo hắn phải nghe lời Hứa Kỳ. Hai là hắn thấy hai người Hứa Lân đã vượt qua tu vi hắn, và Hứa Tử Yên vào hôm gia tộc kết minh gặp chuyện không may tỏa sáng trên lôi đài, đều không vì việc này mà không vui, do đó hắn đành phải đè ép nội tâm buồn bực dưới đáy lòng. Nếu như là trước đây, chỉ sợ Hứa Thiên Lang đã sớm nhảy dựng lên.
Hứa Tử Yên xua tay với Hứa Kỳ, nhẹ giọng nói: “Ý ta không phải nói đến bảo tàng gia tộc, mà bảo tàng này sẽ mang đến nguy hiểm cho chúng ta, kẻ nhận ra chúng ta không có khả năng chỉ vài ba người, từ việc đuổi giết dọc đường này liền có thể nhìn ra. Bọn họ nhất định đã phân tích được chúng ta đang đào vong, cũng phân tích được trên người chúng ta có thể che
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-pham-nu-tien/1593213/chuong-113.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.