Mũi kiếm không ngừng xoay tròn của Hứa Tử Yên đã đâm đến tảng băng, chỉ một thoáng băng vụn tung tóe, mũi kiếm nhanh chóng tiếp cận huyệt Bách Hội trên đỉnh đầu Dương Linh Lung.
“Oành ~~” Một tiếng nổ vang, băng vụn cấp tốc bắn nhanh về bốn phương tám hướng, dưới đầy trời băng vụn, một mũi thương màu vàng chuẩn xác đâm trúng mũi kiếm đang xoay tròn. Một trận tiếng va chạm ken két vang lên, thân hình Hứa Tử Yên bay ngược ra, lơ lửng ở không trung, khẽ buông tay, phi kiếm nhẹ nhàng hạ xuống, lượn vòng tới dưới chân Hứa Tử Yên, Hứa Tử Yên ổn định đứng trên phi kiếm, lạnh lùng nhìn xuống Dương Linh Lung.
Dương Linh Lung đến lúc này mới thoát khỏi trạng thái bị động, trước mặt nhiều người trở thành trò cười lớn như thế, cả trái tim đã phẫn nộ đến cực điểm. Ngọn lửa trong đôi mắt thiêu đốt phừng phực, hai tay phân ra, ánh kim nổi lên cả bầu trời, chỉ một thoáng trên không trung toàn là đoản thương màu vàng vây chặt Hứa Tử Yên ở bên trong.
Trên đài cao, Dương Duệ nặng nề thở hắt ra một hơi. Sau đó đắc ý liếc Hứa Hạo Nhiên một cái, ổn định ngồi xuống lần nữa. Hứa Hạo Nhiên lúc này lại khẩn trương lên, nhưng thấy Dương Duệ đã ngồi xuống, bản thân cũng không tiện đứng, đành phải ngồi xuống theo, có điều thân thể lại hơi nhướng ra trước, hai mắt không chớp nhìn chằm chằm Hứa Tử Yên giữa chi chít đoản thương màu vàng.
“Thủy mạc thiên hoa.” Hứa Tử Yên trên không đột nhiên cấp tốc xoay tròn, ở xung quanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-pham-nu-tien/1593206/chuong-106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.