Hứa Thiên Lang chỉ là Luyện Khí kỳ tầng thứ hai hậu kỳ đỉnh, nhưng khi đối mặt với Chu Hạo Luyện Khí kỳ tầng thứ năm lại không có chút nhượng bộ rút lui trên khí thế. Tuy rằng tất cả mọi người có thể nhìn ra Hứa Thiên Lang đối kháng thật sự vất vả, nhưng thắt lưng vẫn thẳng tắp như cây thương.
“Ha ha ha…” Chu Hạo đứng trên cây cao ngông cuồng cười to nói: “Hứa Thiên Lang? Trung Đô thành đệ nhất thiên tài, ừm, Luyện Khí kỳ tầng thứ hai hậu kỳ đỉnh, quả nhiên chênh lệch với ta rất nhỏ, ha ha ha…”
“Hừ.” Hứa Thiên Lang đột nhiên nắm chặt tay phải để sát sườn, bên dưới thân cây lớn dưới chân Chu Hạo đột nhiên nổi lên một trụ gai đất, cái cây lớn kia liền nổ tung ầm ầm, thân hình Chu Hạo đứng trên đỉnh cây nhảy xuống đất một cách tự nhiên, nâng tay vuốt vài sợi tóc hơi rối trên thái dương, bĩu môi nói: “Không tồi, còn có một chút thực lực.”
“Hừ, một kẻ cắn dược, cắn ra tu vi, có gì đáng để ngông cuồng.” Hứa Thiên Lang móc mỉa.
“Ngươi…” Sắc mặt Chu Hạo biến đổi, vẻ mặt Chu Bá trên đài cao cũng âm trầm như nước. Chu Hạo quả thực cắn dược mới được tu vi thế này, nhưng bởi vì vậy nên hắn hận nhất kẻ khác nói hắn cắn dược. Sắc mặt hắn trầm xuống, hai tay lật trước ngực, một vòng cây còn lớn hơn ban nãy oanh kích tới Hứa Thiên Lang ở đối diện. Thân thể Hứa Thiên Lang vẫn cứ đứng thẳng như thương, hai tay giơ ra trước, ở phía trước hắn liền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-pham-nu-tien/1593203/chuong-103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.