“Bọn họ nói là vợ con của thôn trưởng trong thôn kia.” Quản sự nhỏ giọng đáp.
Hứa Hạo Quang vừa nghe, sắc mặt liền khó coi, nhìn thoáng qua ánh mắt nghi vấn của Hứa Hạo Nhiên, khẽ thở dài một hơi, kể lại chuyện xảy ra từ đầu tới cuối.
Sau khi Hứa Hạo Nhiên nghe xong, gương mặt lập tức âm trầm dọa người, lạnh lùng hừ một tiếng nói: “Chuyện như vậy còn có gì phải báo, trực tiếp giết chết là được.”
“Dạ!” Quản sự ngoại đường vội vàng xoay người thi lễ, say gáy chảy ra một lớp mồ hôi lạnh.
“Đợi đã!” Hứa Hạo Quang ngăn cản quản sự ngoại đường vừa định rời khỏi, than nhẹ một tiếng nói: “Vẫn nên thả bọn họ đi đi, tội không liên quan đến vợ con.”
Hứa Hạo Nhiên hơi lắc đầu, có chút tức giận trách Hứa Hạo Quang: “Thập nhất đệ, đệ vẫn mềm lòng như vậy!” Nói xong, quay đầu ra lệnh cho quản sự ngoại đường: “Phái người áp giải bọn họ về thôn, dặn thôn trưởng mới nhậm chức coi chừng bọn họ, nếu lại để bọn họ chạy ra khỏi thôn, sẽ lôi hắn ra hỏi.”
“Dạ!” Quản sự ngoại đường cúi đầu, khom người, cho đến khi rời khỏi, mới thẳng lưng lên, giơ tay lau một lớp mồ hôi lạnh sau gáy.
Đuổi quản sự ngoại đường đi rồi, lực chú ý của nhóm người lại tập trung đến thẻ bài trên cửa phòng Hứa Tử Yên. Kiềm chế cơn nôn nóng trong lòng, mấy người lẳng lặng đứng ở ngoài cửa phòng Hứa Tử Yên. Những ngoại đường tân đệ tử ở gần đó vừa thấy tộc trưởng và một vài đường chủ trong gia tộc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-pham-nu-tien/1593192/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.