Sau khi Hứa Tử Yên rời khỏi hơn mười hơi thở, trên trời truyền đến một tiếng vang dội, phù giữa không trung đều bị nổ tung, bốn người Dương Lãnh và Dương Linh Lung mệt mỏi thoát ra phù trận. Quan sát khắp bốn phía, phát hiện đám người mình đã không còn ở trên quan đạo, trong lòng không khỏi nghi ngờ hoảng hốt. Dương Lãnh khó nén tia kinh dị trong mắt, trầm giọng nói: “Chúng ta đi!” Rồi dẫn đầu ngự kiếm bay về phương hướng Nam Lâm thành, đám người Dương Linh Lung cũng vẻ mặt khẩn trương theo sát mà đi.
Mấy người vừa bay vừa thầm nghĩ trong lòng: “Là ai chuyển đám người mình từ trên quan đạo qua nơi này? Chẳng lẽ là bạn không phải địch, bằng không đã có công lực như thế, vì sao không giết luôn tất cả? Có khi nào là bằng hữu Nam Lâm thành, đến để đuổi theo người Hứa gia?”
Nhưng mà, bất kể đám người Dương Lãnh suy nghĩ như thế nào, cũng không dám lại ở lại dù chỉ một chút, một khi người trong lòng bọn suy đoán là địch chứ không phải bạn, chẳng phải sẽ vô cùng nguy hiểm? Huống hồ lúc này mấy người Hứa gia kia chỉ sợ đã sớm quay về gia tộc, đám người mình tiếp tục dừng ở chỗ này, không chỉ không có chút tác dụng, mà còn sẽ rất nguy hiểm. Cho nên, đám người Dương Lãnh một khắc cũng không ngừng, kéo lê thân xác mệt mỏi bay đi, lập tức biến mất không thấy bóng dáng tăm hơi đâu.
Hiện giờ, Hứa Tử Yên đã hoàn toàn thả lỏng tinh thần, dung hợp vào thiên địa, Thủy Băng quyết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-pham-nu-tien/1593183/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.