Nhìn bóng lưng Dương Linh Lung biến mất giữa bầu trời gió thét tuyết dày, Hàn Việt và Hứa Văn Lệ đặt mông ngồi bệt xuống đất, nhìn nhau liếc mắt một cái, đều có cùng loại cảm giác sống sót sau tai nạn. Đặc biệt là Hàn Việt, chỉ trong một đêm này vậy mà đã trải qua hai lần sinh tử, mặc dù hắn là một tu sĩ Luyện Khí kỳ, lúc này cũng cảm thấy cả tinh thần lẫn sức lực đều kiệt quệ.
Hứa Tử Yên cũng thở hắt ra một hơi thật dài, thu hồi phù cầm trong tay vào trong túi trữ vật. Quay đầu nhẹ giọng nói với Hàn Việt và Hứa Văn Lệ ngồi đối diện ở trên tuyết: “Hàn sư huynh, Lệ sư tỷ, chúng ta vẫn nên chạy nhanh trở về thành đi, nơi này cũng không an toàn.”
Hai người đứng dậy từ trên mặt đất, nhìn Hứa Tử Yên, trong lòng không dám bởi vì Hứa Tử Yên chỉ là tu vi Hậu Thiên mà có nửa điểm khinh thường. Vừa rồi bọn họ đã thấy Hứa Tử Yên đại phát thần uy, cứng rắn bức lui Nam Lâm thành thiếu nữ thiên tài Dương Linh Lung tu vi Luyện Khí kỳ tầng thứ năm. Bọn họ liền thi lễ thật sâu với Hứa Tử Yên, cung kính nói: “Đa tạ ân cứu giúp của Tử Yên muội muội!”
Hứa Tử Yên tối nay gặp phải nguy hiểm, tuy rằng cuối cùng dựa vào phù thoát khỏi hiểm cảnh, nhưng Hứa Tử Yên cũng không biết sẽ còn xuất hiện tình huống gì. Vì thế, bây giờ trong lòng Hứa Tử Yên tràn ngập khẩn trương, vừa nghe hai người cảm tạ nàng, vội vàng xua tay, gấp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-pham-nu-tien/1593179/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.