Lúc này người của Tiêu gia đang tùy ý canh giữ ở cửa cốc, trò chuyện với nhau: “Ta nói này, lão ca. Chúng ta canh giữ một đêm ở đây, ngay cả cọng lông thú cũng không thấy, dưới trời đông giá rét tuyết rơi lạnh lẽo thế này, ở dã ngoại hứng gió, đây chẳng phải là chịu tội hay sao? Huynh nói có phải thành chủ nhận được tin tức sai rồi không?”
“Ha ha…” Một người trong số đó cười hề hề trả lời: “Ta nói này lão đệ, đệ không cần ở nơi này đoán mò. Từ Phương Thiên thành đi thông đến Trung Đô thành chúng ta tổng cộng có bốn thông đạo. Một cái là quan đạo, nơi đó ít sông ít núi, yêu thú sẽ không thích đi nơi đó. Cho nên quan đạo là nơi không có khả năng xuất hiện yêu thú nhất, do đó bị phủ thành chủ cướp đi trấn thủ.
Cái thứ hai là Lạc Phượng lĩnh, nơi đó chỉ có một con đường eo hẹp quanh co, hẹp đến nỗi chỉ đủ cho một con yêu thú đi qua một lần, là một nơi cực kỳ dễ thủ khó công, bị Ngô gia cướp đi trấn thủ. Mà sơn cốc Tiêu gia chúng ta trấn thủ này gọi là Trường Nhật cốc, Trường Nhật cốc tuy rằng rất lớn, nhưng cửa cốc thông hướng Trung Đô thành lại vô cùng nhỏ, cũng chỉ đủ cho ba con yêu thú song song đi qua, cho nên chỉ cần bảo vệ cửa cốc này, yêu thú bên trong liền giống như bị nhét chặt vào trong bao, cũng là một nơi dễ thủ khó công.
Chỉ có Thông U cốc Hứa gia trấn thủ, nơi đó vô cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-pham-nu-tien/1593135/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.