Băng! Góc cạnh rõ ràng, một bông tuyết nhẹ nhàng bay qua trước mắt Hứa Tử Yên, Hứa Tử Yên như nghe thấy được tiếng bông tuyết lục giác xé rách không khí. Đây! Đại biểu cho sát phạt!
Bông tuyết hòa tan ở trên hai gò má, từ hai gò má chảy xuống, chảy tới khóe miệng Hứa Tử Yên, Hứa Tử Yên hơi hơi hé miệng, hút giọt nước tuyết kia vào miệng, nước tuyết lạnh lẽo khiến miệng Hứa Tử Yên tiết ra nước bọt. Đây! Đại biểu cho sức sống!
Thượng thiện nhược thủy (*)!
(*) Trích từ câu ‘Thượng thiện nhược thủy, thủy thiện lợi vạn vật hựu bất tranh’; nghĩa là: Nước là tốt nhất, nước lợi cho muôn vật lại không hay tranh giành.
Nước tưới mát vạn vật, tràn ngập sức sống dồi dào. Hứa Tử Yên mở rộng suy nghĩ ra cũng thông suốt hết, chân nguyên trong cơ thể đột nhiên bắt đầu xao động, nàng cảm giác được bản thân có dấu hiệu đột phá.
Quay đầu nhìn thấy mọi người vẫn đang điều tức, trong lòng do dự mình có nên tiếp tục lĩnh ngộ hay không. Nếu mình tiếp tục lĩnh ngộ, một khi hoàn toàn tập trung vào, sẽ mất đi năm giác quan về hoàn cảnh bên ngoài. Giả sử yêu thú đột kích ngay lúc này, hậu quả thiết nghĩ không thể gánh nổi. Nhưng nếu mình bắt bản thân ngừng ngộ đạo ngay bây giờ, vậy chẳng biết khi nào mình mới có thể có thêm một cơ hội như thế.
Ngay lúc hoang mang, nàng phát hiện nội đường đệ tử có hai người lục tục tỉnh lại, Hứa Tử Yên mừng rỡ trong lòng, bèn nhẹ giọng nói với hai người:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-pham-nu-tien/1593133/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.