Chúng đệ tử vui vẻ phấn chấn khiêng thi thể yêu thú đi vào cửa thành, nhìn thấy dân chúng nhiệt tình hoan hô, một đám hưng phấn xua tan mọi nỗi mệt nhọc, cả mặt đỏ bừng, dùng sức ưỡn ngực, ra vẻ ngoài ta thì còn ai.
Hứa Hạo Nhiên và Hứa Hạo Lượng đương nhiên không đi bằng cửa thành, mà lăng không bay lên tường thành. Vừa đáp xuống đất, liền nghe được tiếng hô quát như thủy triều:
“Cung nghênh tộc trưởng khải hoàn trở về!”
“Tộc trưởng uy vũ!”
Giết lui yêu thú, Hứa Tử Yên đứng ở trên tường thành cũng vô cùng phấn khởi, bắt chước mọi người cùng cao giọng la lên. Hứa Hạo Lượng đáp xuống trên thành cùng lúc với Hứa Hạo Nhiên nhìn thấy mọi người tung hô Hứa Hạo Nhiên, gương mặt liền sầm xuống, giống như ai thiếu nợ hắn một khoản tiền vậy.
Hứa Hạo Nhiên đáp xuống tường thành, hãy còn cười to nói: “Ha ha ha… giết thật sảng khoái, quá sảng khoái!”
Lúc này, Hứa Hạo Bác cũng ngự kiếm bay lên tường thành, liếc mắt một cái liền nhìn thấy bộ mặt Hứa Hạo Nhiên có hơi tái xanh, vội vàng quan sát từ trên xuống dưới, mới vừa quan sát, đã thấy được trên mắt cá chân Hứa Hạo Nhiên còn mắc một cái đầu rắn. Đó là vừa rồi Hứa Hạo Nhiên ngự kiếm chém con hắc xà kia thành vài khúc, thật không ngờ miệng con hắc xà vẫn cứ cắn chặt trên mắt cá chân của hắn, không chịu rớt xuống.
Hứa Hạo Bác vừa thấy trong lòng liền kinh hãi, đã biết con rắn kia có độc, mày trực tiếp nhếch lên, vội vàng hô: “Y
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-pham-nu-tien/1593122/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.