Mặc dù người bị mắng là Dịch Vi nhưng người đau lòng lại lac Lý Hoàng Bân, cậu ta cứ nhìn sang Vũ Dạ Uyển, xong lại quay sang an ủi tiên nữ tỷ tỷ của mình. Cô khi không lại bị vạ lây cũng không biết nên vui hay buồn, Tùng Phiến đứng phía xa nhìn thấy diễn viên của mình bị ức hiếp cũng không nhịn được mà cạnh khóe mấy câu. Thử hỏi xem một người có thâm niên như chị Tùng Phiến mà đã lên tiếng nói móc người ta thì phải đỉnh cỡ nào, đây cũng là lần đầu tiên Vũ Dạ Uyển nhìn thấy chị ấy như vậy, không nhịn được mà khen ngợi.
Tùng Phiến liếc xéo đám người của Dịch Vi một cái, bản thân đã không có năng lực mà còn mang cái mặt giả nhân giả nghĩa, đúng là nhìn chỉ thấy buồn nôn. Nhưng trong số họ vẫn có một nhân vật tên là Đỗ Duy không ai nhìn đến, bình thường cảnh diễn của cậu bạn này chú yếu là với Lý Hoàng Bân, tuy cậu ta diễn cũng được xem là tạm ổn nhưng không có nét riêng, nên Thần Trác Tân cũng không quá để ý.
Người mà Thẩm đạo chú ý chỉ có Vũ Dạ Uyển và Lý Hoàng Bân, đối với một người có dày dặn kinh nghiệm như Dạ Uyển thì ông ấy đâu còn gì để phải bàn chứ, nhưng Lý Hoàng Bân dù là diễn viên mới nhưng diễn xuất không tồi, trong đoàn phim này người diễn tệ hại nhất chắc chỉ có mỗi Dịch Vi. Ấy vậy mà trước kia chủ nhiệm Hà còn cật lực đề cử cô ta với ông, bảo rằng năng lực của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-pham-nam-nhan-anh-de-thinh-tu-trong/2929026/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.