Thanh âm không phải non nớt như Lý Hoàng Bân, cũng không phải quá mặn mà như Đỗ Duy. Rõ ràng tiếng nói này được phát ra từ một người đàn ông đã trưởng thành, hiển nhiên là không phải Thẩn Trác Tân rồi, cô liền xoay người lại nhìn, hóa ra là Ảnh đế Đường Phục Sinh của chúng ta không nhịn nổi mà đi đến đây.
Tiêu Du cũng chạy sang xem diễn viên của mình bị cái gì vậy, ông ấy cũng không quên bảo bạn già của mình tắt máy quay đi.
Vũ Dạ Uyển nhìn anh, trong mắt không có cảm xúc nào, cô nhìn phía sau anh thì thấy Bạch Giai Giai cũng đến đây, vốn dĩ chuyện lần trước giữa cô ta và chị Tùng Phiến cô vẫn chưa hả dạ, lần này nếu không có quá nhiều người ở đây thì cô đã xông đến đánh chết cô ta rồi.
- Chú lại làm loạn cái gì nữa đây?
- Làm loạn? Em nói anh làm loạn.
Cả gương mặt của Vũ Dạ Uyển đều đồng lòng đồng ý, đây còn không phải là làm loạn thì là cái gì chứ? Cô đang làm việc mà anh lại xen vào, không chỉ vậy mà còn làm trì trệ công việc của cả hai nên, điều này là điều thứ nhất cô không thích. Thứ hai, cô và Bạch Giai Giai không hòa thuận, điều nhỏ nhặt này ai ai ở hai bên đoàn phim đều biết, ấy vậy mà anh lại cố ý "đưa" cô ta sang đây, còn không phải là chọc tức cô sao? Thứ ba, hiện tại cô đang nghiêm chỉnh làm việc một cách nghiêm túc, anh vô duyên vô cớ lại phá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-pham-nam-nhan-anh-de-thinh-tu-trong/2928994/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.