Đường Phục Sinh! Chú làm cái quái gì vậy hả? Thả tôi xuống! Đường Phục Sinh! Chú có nghe thấy hay không hả! Này! Này!
Mặc kệ Vũ Dạ Uyển vẫn còn la oai oái thì Đường Phục Sinh vẫn một mực muốn đưa cô về nhà mình, nhưng trên xe thì cô vẫn không chịu yên phận mà vũng vẫy đến mức khiến anh phát cáu, liền liếc cô một cái, ngay lúc này Vũ Dạ Uyển mới thấy sợ hãi mà im bặt.
Nhưng khi nhìn sang bên ngoài thì lại thấy chiếc xe này đang đi theo một hướng lạ lắm, nó không phải nhà cô, cũng không phải nhà của anh, đoạn đường này hoàn toàn không thân thuộc một chút nào. Hơn nữa, ngày mai cô còn đi quay phim, chẳng lẽ Đường Phục Sinh muốn cô hủy bộ phim này sao?
Tuy nhiên thì Đường Phục Sinh cũng không có ý định thả cô về, liền tăng tốc nhanh hơn, nếu bây giờ cô còn thương bản thân mình thì sẽ không bao giờ nhảy khỏi xe, còn nếu cô bất chấp thì xem như cô ngu ngốc thôi. Anh cũng chẳng nói gì được nữa.
- Đường Phục Sinh, chú đưa tôi đi đâu vậy?
Đường Phục Sinh im lặng.
- Đường Phục Sinh! Tôi đang hỏi chú đấy, chú đưa tôi đi đâu vậy hả? Chú có tin tôi báo cảnh sát không?
- Em báo đi! Nếu em không muốn an phận thì em cứ báo đi!
- Chú uy hiếp tôi?
Anh lại im lặng không nói nữa, ngay lúc này Vũ Dạ Uyển thật sự tìm kiếm điện thoại, nhưng vừa rồi bị anh đưa đi đột ngột như vậy,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-pham-nam-nhan-anh-de-thinh-tu-trong/2928988/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.