Cao Trấn Hào nói xong liền liếc Vũ Dạ Uyển một cái rồi bỏ đi, cô muốn giữ cậu ta lại nhưng Đường Phục Sinh đã ngăn cô làm như vậy, dù sao thì chuyện này cũng là chuyện của anh và trợ lý, tốt nhất thì Vũ Dạ Uyển đừng xen vào, nếu lỡ như Cao Trấn Hào điên quá làm loạn thì cô cũng tránh bị liên lụy, còn cậu ta thật ra cũng chỉ muốn tốt cho anh, nhưng cách mà cậu ta làm thật sự quá độc đoán, cả đời của Đường Phục Sinh anh ghét nhất chính là số phận bị người khác sắp xếp.
Hơn nữa cho dù anh là người nhà Nhạc gia thì đã sao chứ? Cho dù anh là Đường Phục Sinh hay Nhạc Doãn Sinh thì anh vẫn yêu một mình Vũ Dạ Uyển, cả đời của anh cũng chỉ có một mình cô ấy mà thôi.
Nhưng Vũ Dạ Uyển từ khi cãi nhau với mẹ thì có chút hối hận, cô không nên làm như thế với mẹ mình mới đúng, cho dù bà ấy có thế nào thì bà ấy cũng là mẹ của cô, là người hi sinh tất cả cho cô, không cần nói cái gì xa, chỉ cần bà ấy chấp nhận đặt một chân vào quỷ môn quan để sinh cô ra thì đó cũng là một việc làm cao cả, ấy vậy nà bây giờ cô lại cãi lời của bà ấy... Cô cũng là đứa con gái bất hiếu mà.
Đường Phục Sinh nhìn thấy cô đang rối bời liền bước đến, nắm lấy tay cô, nói:
- Uyển Uyển, sau khi chúng ta làm xong dự án này thì chúng ta rời đi nha?
-
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-pham-nam-nhan-anh-de-thinh-tu-trong/2928956/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.