Mặc dù Vũ Dạ Uyển vẫn có chút lo lắng cho Nhạc Doãn Sinh nhưng anh đã trấn an cô và nói rằng bản thân sẽ cố gắng hết sức mình. Nói chung thì dù sao Trang Nhược Uyển cũng là mẹ của cô, tình cảm mẹ con cũng không nên vì những chuyện này mà bị lây động, mọi chuyện bắt nguồn ở đâu thì nên giải quyết ở đó!
Bước ra ngoài nói chuyện cùng với Trang Nhược Uyển thì bà ấy chỉ thở dài một tiếng, sau đó nói:
- Trước kia đã hiểu lý do tại sao tôi lại phản đối hai người chưa.
- Hiểu rồi ạ, là do cháu đã không suy nghĩ thấu đáo, lại đưa Tiểu Uyển rời đi và khiến cho cô lo lắng. Lần đó... Là do cháu sai, cháu thành thật xin lỗi.
- Hiểu được là tốt. Chỉ là Tiểu Uyển tuổi trẻ vẫn còn bồng bột, hi vọng sau này có chuyện gì thì cũng nên nhẹ nhàng, con bé không phải dạng thích cương.
Nhạc Doãn Sinh đương nhiên hiểu chứ, con người của Vũ Dạ Uyển thật sự không thích cương, cũng không thích cứng, phải nhu mềm thuận theo ý của cô thì may ra mới có thể sống sót, nhưng mà từ khi mất đứa bé thì có lẽ Vũ Dạ Uyển cũng đã trưởng thành không ít, bản thân Nhạc Doãn Sinh cũng có thể nhìn thấy sự trưởng thành từng ngày của cô.
- Tôi bảo cậu ra đây cũng không có lời nào để nói, hi vọng sau này cậu chiếu cố Tiểu Uyển một chút.
- Vậy chuyện kết hôn...
Nghe đến đây thì Trang Nhược Uyển liền nghiêng đầu, sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-pham-nam-nhan-anh-de-thinh-tu-trong/2928928/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.