Edit: Vạn
“Hai người trước kia làm gì vậy?” Chu Chân ở bên cạnh thấy Lý Tưởng cùng Phó Nghị nói đến chuyện quá khứ, thần sắc cả hai đều cổ quái, không khỏi có chút tò mò đi hỏi.
Lý Tưởng lập tức khôi phục vẻ bình thường, cười ha ha một tiếng, nói: “Vào nhà cướp của, đốt giết cướp giật, không ác không làm.”
Chu Chân lỗ mũi “Hừ” một tiếng, tất nhiên là không tin lời của Lý Tưởng, không vui nói: “Không muốn nói thì đừng nói, tôi còn không muốn nghe đâu.” Thấy Lý Tưởng mở ra mấy chai bia, không khách khí cầm một chai lên uống.
“Cô biết uống bia!?” Lý Tưởng cười hỏi.
Chu Chân nói: “Khinh người ta quá, tôi ở trong đội cảnh sát hình sự còn có biệt danh ngàn cốc không say đấy.”
“Dùng loại cốc gì đấy?” Lý Tưởng cười mờ ám hỏi.
Chu Chân lông mày nhướng lên, vẻ mặt này của Lý Tưởng nói rõ hắn nhất định là đang có chủ ý xấu, nàng cũng không bị Lý Tưởng lừa, cong môi nói: “Cốc gì cũn không phải chuyện của anh, nào, bớt nói nhảm đi, uống.” Giơ chai, tu ừng ực uống từng hớp đến cạn.
“Ây, cô em tửu lượng tốt nha!” Lý Tưởng cùng Phó Nghị nhìn nhau, hai người cũng không chịu thua, đảo mắt lại uống hết một chai bia.
Nói đến uống rượu bia, bọn họ chưa từng có sợ ai, huống chi Chu Chân còn là một cô gái, càng không để cho bọn họ phải sợ.
Ngải Kỳ nhắc nhở Chu Chân: “Cậu còn muốn uống theo bọn họ sao, tửu lượng của bọn họ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-pham-my-nu-bao-tieu/2290932/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.