Edit: Vạn
“Lý Tưởng ca, anh làm sao thế?” Dương Phượng Phượng thấy Lý Tưởng chỉ cười xấu xa nhưng không nói lời nào, tưởng trong lòng hắn đang có kế hoạch xấu gì, nói, “Lý Tưởng ca, anh không phải định tàn phá đóa hoa của tổ quốc chứ!?”
“Đi đi, ca không có yêu thích trẻ con, đừng nghĩ ca xấu xa như thế.” Lý Tưởng biết Dương Phượng Phượng hiểu lầm hắn, tức giận trừng mắt nhìn nàng.
Dương Phượng Phượng nói: “Vậy lúc nãy anh nghĩ cái gì? Nhất định là nghĩ làm sao ngâm La Vũ, có đúng hay không?”
“Đúng vậy, thế nào? Có vấn đề sao?” Lý Tưởng nhún nhún vai, thờ ơ nói.
Dương Phượng Phượng nói: “Lý Tưởng ca, em nói cho anh biết, Tiểu Vũ rất đơn giản tinh khiết, anh nếu thật muốn tán tỉnh cô ấy, vậy phải phụ trách cô ấy, bằng không nàng ấy sẽ sụp đổ đấy.”
Lý Tưởng không biết nói gì, vẻ mặt đen lại, thúc Dương Phượng Phượng ra khỏi phòng bếp, tức giận nói, “Yên tâm, ca sẽ không theo đuổi nàng ấy đâu, ca có ngâm hơi ngâm nước nước tiểu, cũng sẽ không ngâm nàng ta.”
“Ha ha, Lý Tưởng ca, anh nói nước tiểu là ngâm như thế nào?” Dương Phượng Phượng cười xấu xa hỏi.
“Ặc...” Lý Tưởng toàn mặt đen lại, hoàn toàn không biết nói gì.
“Tôi nói chúng ta khi nào thì ăn cơm a!?” Ngải Kỳ thấy Dương Phượng Phượng đi vào phòng bếp thời gian dài như vậy mà chưa a, đi tới cửa phòng bếp, bất đắc dĩ nói, “Tôi thật sự đói lắm rồi.”
“Xong ngay đây, tôi múc một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-pham-my-nu-bao-tieu/2290908/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.