Sau đó, Dương Tư Niệm thấy Lý Tưởng rất nhanh hướng bên này chạy tới, đi vài bước lại hướng bên này nã một phát súng, ép hai tên sát thủ áo đen còn lại không đến gần được.
- Đi.
Không lâu sau khi hai tên hắc y sát thủ rời đi, Lý Tưởng từ bên ngoài cửa sổ nhảy vào, thấy Dương Tư Niệm không có việc gì liền thả lỏng lòng ra, vứt khẩu súng qua một bên.
- Không đầy mấy ngày, sát thủ cũng đã tổ chức ba lần hành động ám sát, điều đó đủ để chứng minh, đối phương muốn đưa cô vào chỗ chết, không tìm để ra người phía sau, cô cũng sẽ không an toàn.
- Kỳ thực cô có thể từ trong nội bộ tập đoàn điều tra, người muốn cô chết có lẽ không phải đối thủ cạnh tranh mà là người thân bên cạnh cô.
“Ầm”
Dương Tư Niệm cả người chấn động, những gì Lý Tưởng nói đã đánh trúng nội tâm của nàng mà nàng không muốn đối mặt nhất, nàng run run, nói:
- Lẽ nào, lẽ nào là bọn họ muốn tôi chết?
Lý Tưởng trầm mặc, chuyên tâm lái xe.
Dương Tư Niệm viền mắt đỏ bừng, nước mắt từ từ rơi xuống, người con gái mạnh mẽ này, ngày hôm hay đột nhiên trải qua khảo nghiệm sinh tử, trải qua chuyện kinh khủng như vậy, như ác mộng quấy nhiễu không ngừng.
Nàng bấm một dãy số, sau nửa ngày, đầu điện thoại bên kia truyền tới một giọng nam trầm mạnh với ngữ khí không vui, lạnh nhạt nói:
- Có chuyện gì? Không phải ta đã nói, không có việc gì thì không nên gọi điện thoại cho ta, có việc ta sẽ gọi điện thoại cho ngươi sao.
Dương Tư Niệm run run nói, nàng cực lực nhịn xuống nhưng nước mắt lại thi nhau ùa ra, rớt xuống.
- Vậy thì thế nào? Ngươi không phải đang rất khoẻ mạnh, gọi điện cho ta làm gì?
Nam nhân rất lạnh lùng, đối với chuyện Dương Tư Niệm sống chết một chút cũng không có để trong lòng.
- Vì sao? Ngươi vì sao phải đối với ta như vậy? Ta suýt thì bị nguời giết chết, vì sao một câu hỏi thăm quan tâm ngươi cũng không có nói với ta?
Dương Tư Niệm giận dữ quát lên mấy câu, “Tút..” trực tiếp cúp điện thoại, cúi người vào phía trước xe khóc lớn.
Lý Tưởng thở dài một hơi, từ từ dừng xe ở ven đường, lấy ra khăn giấy đưa cho Dương Tư Niệm.
Mãi một lúc lâu, Dương Tư Niệm ổn định tâm tình, nhận lấy khăn giấy trong tay Lý Tưởng, lau đi nước mắt, mở cửa xe đi ra ngoài.
Lý Tưởng cũng vội bước xuống xe, thấy Dương Tư Niệm lấy ra một điếu thuốc lá dành cho nữ, châm lửa hít sâu một hơi, chậm rãi thở khói ra, giống như muốn bài tiết oán giận cùng bi thương trong nội tâm.
Lý Tưởng đi tới, cũng châm một điếu thuốc, dựa vào thân xe, nhìn ra phía xa, Dương Tư Niệm không nói một lới nào, hắn cũng không đi đánh vỡ loại trầm mặc này.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]