Dương Tư Niệm nghe được tiếng vang,ngẩng đầu lên, thấy Lý Tưởng thiếu chút nữa đụng phải đồ đạctrong phòng, nàng nhàn nhạt nói :
- Anh không sao chứ ?
Trong lòng cảm thấy kì quái, Lý Tưởng công phu tốt như vậy,làm sao có thể bị vấp phải đồ đạc trong phòng thiếu chút nữatrật chân té chứ?
Lý Tưởng cười xuề xòa đáp:
- Dương Tổng có phòng làm việc rất sang trọng, lại biết cáchbài trí, khiến cho tôi được mở rộng tầm mắt, may mắn ta khôngcó đụng hỏng đồ của Dương tổng, bằng không tôi thật không bồithường nổi.
- Không sao, anh cứ tự nhiên.
Dương Tư Niệm thấy không có vấn đề gì lớn cũng không để trong lòng, cúi đầu tiếp tục chuyên tâm xử lí văn kiện.
- Anh muốn uống gì?
Lam Phàm hỏi.
- Cho tôi một ly trà là được.
Lý Tưởng trả lời.
Lam Phàm pha cho Lý Tưởng một tách trà đặc rồi rời khỏi phòng làm việc của Dương Tư Niệm.
Ba phút sau Dương Tư Niệm xử lý xong văn kiện, gọi điện cho phòng tài vụ, nói :
- Một giờ sau đến phòng làm việc của ta.
..............................
- Xin lỗi, đã để cho anh đợi lâu.
Dương Tư Niệm đi vào phòng tiếp khách, ngồi xuống ghế salon, trên mặt lộ ra nụ cười sáng lạn.
- Có thể để cho anh làm cận vệ của tôi, tôi rất cao hứng, có anh ở bên người thì tôi có cảm giac an toàn hơn.
- Dương tổng là đang tỏ tình với tôi đó hả?
Lý Tưởng đùa giỡn.
Dương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-pham-my-nu-bao-tieu/2290851/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.