Chương trước
Chương sau
“Lý Tưởng ca, không có việc gì ta về phòng trước đây.” Dương Phượng Phượng thấy đã xong chuyện, chắp hai tay saulưng chậm rãi đi về, đi được phân nửa, đột nhiên bắt đầu chạy, kêu lên,“Tố Tố tỷ, Lý Tưởng nói ngực ngươi thật lớn, hắn muốn sờ một cái.”

“Cmn, Phượng Phượng ngươi đùa bỡn ta hả.” Lý Tưởng trên mặt lộ ra dángtươi cười, nhìn bóng lưng Dương Phượng Phượng, thản nhiên nói, “Thật làtiểu ny tử có ý tứ.”

12h khuya, Cục quốc an thành phố Giang Châu, Phó Nghị ngồi ở bên ngoài phòng làm việc của cục trưởng.

Ban nãy, thư ký cục trưởng nói với hắn, cục trưởng muốn gặp hắn, vì vậy, hắn ăn xong cơm tối thì ngồi ở chỗ này chờ đợi cục trưởng.

Nhưng mà làm cho hắn phẫn nộ chính là, hắn chờ đủ bốn tiếng đồng hồ đều không nhìn thấy thân ảnh của cục trưởng.

Quân lệnh như sơn, điểm này, Phó Nghị là hiểu, không có nhìn thấy cục trưởng, hắn sẽ không rời khỏi.

Đây là đạo lý Lý Tưởng dạy cho hắn, mặc kệ đối với người nào, hết lòng tuân thủ hứa hẹn, là cái trọng yếu nhất.

Hắn đem lời nói của Lý Tưởng, trở thành tín ngưỡng của chính mình, bấtluận đi đến nơi nào, ở địa vị gì, điều này, hắn cũng sẽ không thay đổi.

Rốt cục, qua 12h, thư ký thông tri hắn, để hắn đi vào, cục trưởng đang ở bên trong.

Phó Nghị đứng thẳng dậy, hắn ngồi bốn tiếng liền không nhúc nhích, một tư thế không có thay đổi.

Cục trưởng cục quốc an thành phố Giang Châu gọi Chu Triết, cấp bậc Thiếu Tướng, lúc này hắn đang ngồi trên ghế làm việc, xử lý văn kiện ở bêndưới đưa lên.

Phó Nghị gõ cửa tiến vào, Chu Triết nhàn nhạt nói một câu: “Phó cụctrưởng, ngươi chờ chút, ta còn có một chút văn kiện chưa xử lý.”

Phó Nghị không nói gì, ngồi ở trên ghế salon, lưng ưỡn thẳng, hai mắt nhìn một chỗ, động cũng không động.

Chu Triết không phải là đang xử lý văn kiện, hắn là đang quan sát Phó Nghị, từ đầu đến cuối, hắn đều đang quan sát Phó Nghị.

Mãi tới giờ phút chót, hắn mới thả văn kiện trong tay xuống, bảo thư kýbên ngoài rót cho Phó Nghị chén trà, sau đó mình ngồi ở đối diện PhóNghị.

“Phó cục trưởng, trước tiên chúc mừng ngươi, trở thành đệ nhất Phó cụctrưởng của Cục quốc an, cục chúng ta đã lâu không có người trẻ tuổi đến, là nên thay đổi máu, để cho chúng ta có nhiều tinh thần phấn chấn cùngsức sống mới.” Chu Triết cười haha, uống ngụm trà, hơi xin lỗi nói,“Chuyện ở Cục quốc an rất vụn vặt, cũng rất quan trọng, ta phải xử lýtốt văn kiện, mới có thể tiếp kiến ngươi, hi vọng Phó cục trưởng khôngđể trong lòng.”

Phó Nghị cất cao giọng nói: “Chu cục trưởng,nếu như ngươi là vì côngchuyện, mới chậm tiếp kiến ta, như vậy ta sẽ không trách ngươi, nhưngnếu như ngươi là cố ý chèn ép ta, như vậy xin lỗi, Phó Nghị ta sẽ khôngcấp cho ngươi mặt mũi đó.”

“Quân nhân trải qua chiến trường, tính cách đúng là không giống nhau.”Chu Triết đối với lời của Phó Nghị, cũng không phản bác gì, trên mặtnhìn không ra biểu tình, lạnh nhạt nói, “Phó cục trưởng là quân nhân, ta cũng là quân nhân, như vậy, làm một người quân nhân, phục tùng mệnhlệnh, là thiên chức, ngươi nói có đúng hay không?”

“Đúng.” Phó Nghị không chút nghĩ ngợi nói.

“Ừ!” Chu Triết gật đầu, nói, “Xế chiều hôm nay, Phó cục trưởng không cóqua sự đồng ý của ta, tự ý điều động đội hành động đặc biệt của Cục quốc an, thật không tốt. Quan hệ Cục quốc an chúng ta cùng nơi khác, từtrước tới nay đều là nước giếng không phạm nước sông, ngươi một mìnhđiều động đội hành động đặc biệt, vây công Cục công an, điều này làm cho chính khách các nơi thấy thế nào? Nghĩ như thế nào? Bọn họ sẽ cảm thấy, Cục quốc an chúng ta coi trời bằng vung, không đem bọn họ để vào mắt.”

Phó Nghị ngồi thẳng người, sắc mặt kiên cường, không nói lời nào.

Chu Triết nói tiếp: “Huống chi, tất cả hành động của Cục quốc an, phảicó sự đồng ý của ta, cho dù là điều động đội hành động đặc biệt, cũngtrước hết xin ta ký tên cho, ngươi mới có thể hành động. Phó cục trưởng, ngươi còn trẻ, chuyện bên trên, rắc rối phức tạp, không phải chỉ bằngvào một bầu nhiệt huyết là có thể giải quyết đâu, chuyện ngày hôm này,ta hi vọng là lần đầu tiên, cũng là một lần cuối cùng, ngươi hiểukhông?”

“Không hiểu.” Phó Nghị ánh mắt thu lại, lạnh lùng nói, “Chu cục trưởng, ta hỏi ngươi mấy vấn đề.”

“Ngươi nói đi.” Chu Triết nhíu mày lại, trong lòng không vui, nhưng cũng không lộ ra ngoài, chỉ lạnh nhạt nói.

Phó Nghị nói: “Thứ nhất, ta có phải đệ nhất Phó cục trưởng Cục quốc an thành phố Giang Châu hay không?”

“Đúng.” Chu Triết gật đầu nói.

Phó Nghị nói: “Thứ hai, đội hành động đặc biệt Cục quốc an thành phốGiang Châu, có phải hay không do Phó cục trưởng ta đây quản lý?”

“Ừ!” Chu Triết biết Phó Nghị muốn nói gì, vẻ không hài lòng trong mắt ngày càng đậm, nhưng hắn vẫn chưa có phát tác ra.

Phó Nghị nói: “Thứ ba, như vậy ta điều động đội hành động đặc biệt, làtrong phạm vi quyền lực của ta, Chu cục trưởng, ngươi tại sao bảo taphải xin phép ngươi? Còn phải sau khi ngươi ký tên ta mới có thể tiếnhành hành động?”

Chu Triết thần sắc bất động, thản nhiên nói: “Theo chức trách công tác,ta là chủ trì công tác toàn cục, ngươi hành động cũng phải báo cáo vớita.”

Phó Nghị nói: “Tình huống ngày hôm nay bất ngờ, ta không kịp hướng Chucục trưởng báo cáo, là ta sai, có điều, tướng ở ngoài trận, quân mệnh có thể không cần nghe, Chu cục trưởng, chức trách Cục quốc an là bảo vệquốc gia, mỗi người Cục quốc an, đều phải có năng lực một mình đảm đương chuyện, gặp phải chuyện xảy ra, không phải nghĩ lập tức báo cáo, mà lànghĩ giải quyết như thế nào. Làm quân nhân, chúng ta đều biết, tin tứctình báo, báo qua báo lại, sẽ trễ thêm một chút, Chu cục trưởng, có đúng hay không?”

“Xem ra Phó cục trưởng là không tán thành lời nói của ta, mà thôi, tacũng không miễn cưỡng Phó cục trưởng, có điều ta hi vọng ngươi nhớ kỹ,ngươi là phó cục trưởng, ta mới là cục trưởng.” Chu Triết giận dỗi nói.

Phó Nghị nghiêm mặt nói: “Được, Phó Nghị nhớ kỹ.”

Chu Triết lông mày nhíu một cái, không vui nói: “Không có gì nữa ngươi có thể đi rồi.”

Phó Nghị đứng dậy, đi tới cửa, đột nhiên quay đầu lại nói: “Chu cụctrưởng, có câu ta cũng hi vọng ngươi nhớ kỹ, ta là phó cục trưởng, cấpbậc Đại tá, không phải thư ký của ngươi, càng không phải người hướngngươi muốn chức vị muốn tiền tài, cho nên, hi vọng ngươi sau này khôngnên dùng phương thức này để khảo nghiệm ta, thời gian của ngươi rất quý, thời gian của ta cũng rất quý vậy.” Nói xong, mở cửa, bước chân đi.

“Khốn kiếp.” Một lúc lâu, Chu Triết trong miệng toát ra hai chữ, sắc mặt rất không vui.

Thư ký đi đến, cung kính gọi: “Cục trưởng.” Rồi không nói gì nữa.

Theo Chu Triết nhiều năm, hắn rất hiểu tính tình Chu Triết, lúc này, Chu Triết rất tức giận, ai nói gì quấy rầy hắn suy nghĩ, thì sẽ bị xui xẻolớn, chí ít sẽ bị hắn chửi mắng một trận.

Đương nhiên, cái gì cũng không nói, lại tỏ vẻ ngươi nhát gan yếu nhược,tự nhiên cũng sẽ không lưu lại ấn tượng tốt trước mặt hắn.

Bởi vậy, một cái xưng hô là đủ, không cần nói nhiều, lại vừa đủ biểu đạt sự quan tâm của chính mình.

“Tiểu Lưu, ngươi đi điều tra người tên Lý Tưởng này.” Chu Triết nói.

“Vâng, cục trưởng.” Thư ký nhận được lệnh, cái gì cũng không nói, liền rời đi làm việc ngay.

Chu Triết xem thời gian, đã là đêm khuya một chút rồi, trước kia vào thời điểm này, hắn đã sớm nghỉ ngơi rồi.

Thế nhưng, đêm nay hắn một chút buồn ngủ cũng không có.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.