Chu Chân sửng sốt, không rõ vì sao LýTưởng biết nàng gần đây hay bực mình, thấy ánh mắt hèn mọn của Lý Tưởng, trong lòng phát bực, giận dữ nói: “Liên quan gì tới ngươi, đưa khẩusúng đây.”
Lý Tưởng nhún nhún vai, biết Chu Chân hiểu lầm hắn, có điều, hắn khônggiải thích nhiều, đưa khẩu súng cho Chu Chân, lại mỉm cười nói: “Ngườiđẹp, ngươi không chỉ có bực mình, người cũng có phiền toái, nhất là haingọn núi cao kia, có khoảng thời gian sẽ trướng rất khó chịu, đúng haykhông?”
“Haha.” Những người còn lại cũng nhịn không được, cười ha hả, Chu Chânđược xem là hoa khôi cảnh sát lãnh diễm nhất Cục công an thành phố Giang Châu, ngày bình thường, mọi người thấy nàng đều là lạnh như băng, đừngnói là nói đùa nàng, cho dù chỉ báo cáo công tác bình thường, trong lòng cũng có chút run sợ rồi, rất sợ nếu mà nói sai, sẽ trêu chọc nữ sátthần này.
“Ngươi, ngươi nói bậy bạ gì thế?” Chu Chân vừa tức vừa cuống lên, giậmchân một cái, tức giận nói: “Ta cho ngươi biết, còn dám nói bậy, ta cắtđầu lưỡi của ngươi.”
Lý Tưởng thở dài: “Người đẹp, ngươi mắc bệnh rồi, thế nhưng vẫn mê mêtỉnh tỉnh, ca đây y thuật rất tốt, qua đây ca chữa trị cho, có điều taphải sờ nắn chỗ đó của ngươi, nhìn xem là mắc bệnh gì.”
“Cút!” Chu Chân giận dữ, quát lớn Lý Tưởng.
Lý Tưởng cười ha ha một tiếng, không cho là đúng.
“Vương đội trưởng, xảy ra chuyện gì?” Chu Chân mặt lạnh hỏi Vương Tử.
“Cái này, người này đánh lén cảnh sát, Chu đội trưởng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-pham-my-nu-bao-tieu/2290833/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.