Ác quỷ? Thiên Thần?
-Thật sự tồn tại sao,mama?
-Phải.Chính là con người
Đoạn ký ức đau thương giữa cô và người mẹ quá cố hiện lên khiến cô giật mình thoát khỏi giấc mơ.Đêm nay cô không tài nào chợp mắt được. Hiện tại đã 3 h sáng rồi,5 lần 7 lượt cô mơ thấy ác mộng
cô mơ về ký ức tốt đẹp của cô và mẹ năm cô mới chỉ là 1 đứa trẻ 5 tuổi và ngày mẹ cô bị bắn chết trước mặt cô.Cô lắc đầu bước ra khung cửa sổ ngồi tai nhét headphone. Ánh mắt đượm buồn nhìn về phía xa.
Một lúc sau cô vô thức gọi 1 tiếng
-Mẹ
Nguời đàn bà ngồi trước mặt cô cười dịu dàng,đưa ta xoa đầu cô.Cô ôm chầm lấy bà nước mắt đua nhau rơi xuống
-Mẹ à mai con có thể báo thù cho mẹ rồi
Nét mặt của người đàn bà trùng xuống
-Mẹ thật sự không muốn con sống trong thù hận. Bây giờ cạnh con có những người bạn không phải rất tốt sao. Quên Hận thù hưởng thụ cuộc sống đi.
-Mẹ à,con biết mẹ lo con nhưng thù này không trả con thật sự rất nặng lòng
Bà chỉ cười nhìn cô.
- Giờ ngủ đi mẹ.Mẹ hát con nghe nha.
"1 Gia đình nhỏ có cô con gái
xinh đẹp như tiên nữ
Ngọt ngào như cây kẹo
Rất nhõng nhẽo nhưng dễ thương
......
Con à mẹ thương con"
Mấy...mấy năm rồi cô chưa nghe bài hát này,nước mắt cô trào nhiều hơn,thù hận trong lòng dâng lên.Cô nhanh chóng chìm vào giấc ngủ.Người đàn bà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-pham-my-nhan/2409877/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.