"Nhưng, người yên tâm để Giang đại ca một mình đi báo thù sao?" Nàng lại không biết còn có huynh muội Độc Cô gia.
"Ta biết lão nhân kia luôn phòng bị, cho nên vẫn nhịn hắn cho đến bây giờ, chờ thời cơ tới nhất định giết hắn." Chỉ một chữ nhịn đã là mười mấy năm a, thấy kẻ thù trước mắt mỗi ngày tiêu dao mà không thể báo thủ, quả thực đáng thương.
"Người phải ám sát hắn, không thể quang minh chính đại giết hắn sao?" Ta kì quái hỏi.
Giang Thu Nhan hổ thẹn cúi đầu. "Ta thủy chung rất ích kỷ, không muốn cho Mộ Dung gia bị suy sụp." Đáng thương cho tấm lòng làm cha mẹ.
"Chỉ sợ không kịp."
"Cái gì?"
Ta lắc đầu. "Độc Cô Huỳnh đã bắt đầu điều tra tội chứng, hiện tại Huỳnh nhi nhất hô bá ứng, người bán mạng vì nàng vô số, lại có thế lực của Bách Hiểu đường chống lưng, chỉ sợ muốn gây khó dễ cho Mộ Dung gia không phải là điều khó với nàng." Độc Cô Huỳnh không còn là nha đầu lỗ mãng năm đó, ta tin rằng nàng sẽ không vọng động. Nàng trọng chấn Độc Cô gia, chỉ sợ là còn mục đích lớn hơn, khiến cho Mộ Dung lão tử bị thân bại danh liệt, vạn kiếp bất phục. Hiện tại địa vị trên giang hồ của nàng không nhỏ, nếu tìm được chứng cứ, tuyệt đối Mộ Dung lão nhân không thể chối tội.
Nàng ngẩng đầu, ánh mắt tan rã. "Thiên ý."
"Cho dù Độc Cô Huỳnh có năng lực báo thù như thế nào? Nàng cũng đã mất đi thứ mình muốn. Nàng yêu Y Dục Thành, nếu nàng công
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-pham-khi-phu/1576686/chuong-113.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.