Edit + Beta: hoa hồng
Nghe vậy nhìn qua, chỉ thấy một nữ nhân mặc cung trang hoa lệ, có vẻ ung dung giàu sang đứng ở cửa phòng.
"Ta đã nghe lời bà nói, cách xa Thủy Nguyệt quốc, cách xa hắn, vì sao bà vẫn còn không buông tha ta?" Như Huyên lau khô vệt nước mắt trên mặt, nhìn nữ nhân kia nói.
"Không phải Bổn cung không muốn không buông tha cho ngươi, mà là ngươi âm hồn bất tán, cho đến bây giờ vẫn tiếp tục vờn quanh ở bên cạnh Hoàn Nhi." Nữ nhân kia bước tới đi vào trong phòng, cực kỳ cao quý nhìn về phía Như Huyên bên cạnh.
"Hoàn đã không có tất cả trí nhớ về ta, cho dù ta gặp mặt hắn, hắn cũng không nhớ ta là ai?" Sự thật cũng quả thật như thế, mình và hắn gặp mặt mấy lần, nhưng hắn hoàn toàn không nhận ra mình, thậm chí hắn......
Chỉ cần vừa nghĩ tới chuyện này, trong lòng Như Huyên đau đớn như bị dao cắt.
"Ngươi biết là tốt rồi!" Nữ nhân rất hài lòng nhìn nét mặt của Như Huyên, còn có thương cảm làm lòng người đau đớn.
Tuy Tinh Nhi không biết ngọn nguồn câu chuyện, nhưng từ đoạn đối thoại của hai người, Tinh Nhi đã đoán được, nữ nhân ung vinh hoa quý (đã giải thích ở trên) trước mắt này chính là vị phu nhân trong câu chuyện của Như Huyên, chính là vị phu nhân chia rẽ Như Huyên và nam tử kia.
Đợi chút, lúc nãy phu nhân kia tự xưng Bổn cung? Còn có Hoàn? Hoàn Nhi? Chẳng lẽ nam tử kia là..... Lúc vừa mới bắt đầu nàng còn tưởng là Mặc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-pham-khi-phi/1573672/chuong-120.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.