Editor + Beta: Dung Cảnh
Hai người được lựa chọn một người trong đó nhanh chóng rút kim trên tay mình, khi hắn định đến cạnh giường thì bị Hầu Quân Lâm một cước đá văng.
“Ha ha ha, cho dù các ngươi có đá ta đi cũng vô dụng, ông ta nhất định không sống được.”Người nọ cười to sau đó miệng phun máu tươi rồi ngã xuống đất.
“Ông ngoại…” Thiên Thiên nhìn thấy Sở Hoan bắt đầu giật giật lo lắng gọi.
Thấy vậy Mặc khẩn trương cho ngừng hoán huyết, nhanh chóng che lại huyệt đạo trên người Sở Hoan.
“Mặc, huyệt đạo của ông ngoại khác với người thường, huyệt đạo của ông ngoại ở bên trái cách 3cm so với người bình thường.”Đột nhiên Thiên Thiên nhớ tới lúc trước ông ngoại có nói vấn đề huyệt đạo của người vì thế mở miệng nói.
Mặc nghe theo lời Thiên Thiên lần nữa nhanh chóng che huyệt đạo của Sở Hoan, đáng tiếc không kịp.
“Thiên Thiên, ông ngoại đi tìm Liên Nhi, nhớ kỹ, con nhất định phải hạnh phúc, Lâm, thay ta chăm sóc cho con bé.” Cuối cùng giọng nói Sở Hoan yếu dần yếu dần, sau đó hít một hơi cuối cùng nở một nụ cười trên mặt.
“Ông ngoại…”
“Lão Các chủ…”
Như thế nào Thiên Thiên cũng không nghĩ tới người thân duy nhất của nàng mất đi, thương tâm qua đi Thiên Thiên khôi phục sự bình tĩnh, thờ ơ nhìn nam tử nằm trên mặt đất, “Nói, là ai ra lệnh cho ngươi?”
Nam tử không nói chỉ lạnh lùng cười, sau đó khóe miệng tràn đầy máu tươi, đã chết.
“Đáng chết! Rốt cuộc hắn là ai? Vì sao lại muốn tính mạng của ông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-pham-khi-phi/1573659/chuong-107.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.