Trong đình hóng mát ở ngự hoa viên.
“Nương nương, nô tỳ xác định, Ngọc phi nương nương bị rắn độc cắn.” Một cung nữ quỳ trên mặt đất mang theo vẻ sợ hãi nói.
“Nói tiếp.” Lương phi ngồi ở trên ghết đá không chút biểu tình lên tiếng.
“Tối hôm qua, Ngọc phi nương nương cố ý để cho người bên ngoài mang theo rắn độc tiến cung, rồi sau đó kêu nô tỳ bỏ con rắn độc đó vào Vĩnh Hòa uyển. Xong việc, Ngọc phi nương nương còn ban cho nô tỳ một ít ngân lượng, nhưng sáng nay nô tỳ phát hiện Ngọc phi nương nương ngã ở trên đất, mà trên chân có dấu vết rõ ràng bị rắn cắn.
Nhưng nô tỳ lại không nghe thấy bên Vĩnh Hòa uyển kia truyền đến tin tức gì, cho nên nô tỳ mới đoán được, Ngọc phi nương nương là bị... Cung nữ này hợp thời ngậm miệng, không tiếp tục nói hết.
Có điều Lương phi cũng hiểu rõ ý phía sau của nàng ta.
“Bản cung không hy vọng có người thứ ba biết chuyện này.” Lương phi lạnh lùng nói, xem ra nàng đoán không sai, Ngọc phi không nghe lời của mình, ngược lại... Tự gieo nghiệt không thể sống, tất cả đều do nàng ta gieo gió gặt bão.
Cung nữ này muốn nói lại thôi, sau đó gật gật đầu: “Vâng, nô tỳ nhớ kỹ, quyết không nói chuyện này cho những người khác biết.”
“Chuyện gì không thể nói cho những người khác biết!” Một giọng nói trầm thấp vang lên.
Lương phi và cung nữ vội vàng ngẩng đầu nhìn về nơi phát ra tiếng.
“Nô tỳ tham kiến Hoàng thượng!” Lương phi lập tức đứng dậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-pham-khi-phi/1573611/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.