Khuôn mặt Thượng Quan Mạn Nhi vặn vẹo, lời nói cực kỳ ác độc,"Tiện nhân, hôm nay bản tiểu thư sẽ cho ngươi xuống địa ngục để thấy mặt Diêm Vương."
Dù sao Thượng Quan Mạn Nhi cũng là một nữ nhân yếu đuối, không có nội lực, nàng vừa nói xong, cả thân thể đã bị đánh bay.
"A. . . . . ." Thượng Quan Mạn Nhi khổ sở kêu thảm thiết.
"Người nào dám đả thương chủ tử, chắc chắn phải chết." Mặc nhàn nhạt nói.
"Cẩu nô tài, ngươi dám làm tổn thương nữ nhi của ta." Hà Viện Viện liếc mắt nhìn Thượng Quan Mạn Nhi đã được đỡ dậy, lại lạnh lùng nhìn Mặc và nói.
Vừa dứt lời, Hà Viện Viện dùng nội lực tiến lên tập kích Mặc, Mặc né tránh rất khéo léo, sau đó chân trước đá một cái, ngay giữa bụng của Hà Viện Viện.
"Mặc, ngươi quên sao, chúng ta là người có văn hóa, đánh nhau sẽ tổn hại đến hình tượng của chúng ta, hơn nữa. . . . . ." Thiên Thiên cười như không cười nhìn nhóm người bị ong mật chích sưng đỏ một vòng.
Mà mặt mấy người kia thì hung ác nhìn nàng, đặc biệt là Lý Thục Mẫn và Thượng Quan Diễm Nhi, nếu như ánh mắt có thể giết chết người, mình đã sớm bị ánh mắt của bọn họ giết chết. Trong lòng Thiên Thiên cười thầm.
"Tinh nhi, ngươi có ngửi thấy một mùi hương quái dị hay không? Hơi thối và hơi ghê tởm." Thiên Thiên rút ra một cái khăn thêu từ trong tay áo, tay ngọc vung khăn thêu lên, bột màu trắng theo đó mà bay ra.
Lý Thục Mẫn nhìn Thiên Thiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-pham-khi-phi/1573579/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.