Đồng hồ điểm 9 giờ, tiếng chuông báo thức vang lên "Tích tích tích tích".
Từ trong mền tơ lụa mềm mại, một cái tay đưa ra ngoài vỗ bộp một tiếng làm đồng hồ báo thức rơi xuống đất, bể làm hai, chuông báo thức cũng ngừng kêu.
Mà chủ nhân của cái tay kia lại lùi về phía trong mền tiếp tục ngủ say.
10 phút trôi qua. Người trên giường vẫn không có phản ứng.
Lại 10 phút nữa trôi qua, vẫn không có bất kỳ phản ứng nào.
Sau nửa tiếng trôi qua.
"Vợ thân ái, bữa sáng thơm ngon đang chờ vợ đến thưởng thức." Một người đàn ông anh tuấn cao thẳng đến kéo mền xuống rồi dịu dàng nói .
"Ừ, chồng, nên để cho em ngủ thêm một lúc, thật khó mới đến cuối tuần, phải để cho em nghỉ ngơi thật tốt chứ." Cô gái lật người nằm lên trên cái mền ngủ tiếp.
"Vợ, chẳng lẽ em quên công việc hôm nay?" Người đàn ông lắc đầu, cười khẽ một cái.
"Được rồi được rồi, em dậy là được." Cô gái trên giường khẽ mở mắt, rất không muốn rời đi chiếc giường mềm mại mà cô yêu thích nhất.
"Chồng, anh không đi cùng em thật sao?" Sau khi trang điểm xong, cô gái vừa ăn bữa sáng tình yêu mà chồng làm vừa hỏi.
Cô gái nhìn người đàn ông ngồi đối diện mình, cười nói hạnh phúc, hai người bọn họ cuối cùng cũng chấm dứt 3 năm yêu xa, tại 1 tháng trước đã cùng nhau tiến vào lễ đường.
Cô cuối cùng cũng gả cho người mình yêu mà người đó cũng yêu chính mình.
"Ừ, hôm nay có một hội nghị tạm thời, sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-pham-khi-phi/1573552/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.