Hồ Ly cứ như bị Thái Từ Quân dẫn dắt vào sự dịu dàng ấy. Mỗi lần anh nói gì đó quan trọng, cô lại nghệt mặt ra.
Thì ra chỉ cần trái tim rung động, mọi tiêu chuẩn đều trở nên vô nghĩa.
Hồi đầu anh kì thị cô bao nhiêu, giờ chiều lòng chinh phục bấy nhiêu. Nếu người đàn ông thật lòng, họ sẽ chủ động theo đuổi bằng mọi cách, bất kể khi nào, bất kể nơi đâu, chứ không phải nói vài câu rồi lặng thinh, tới rồi đi chóng vánh.
Bận rộn nhưng dành thời gian cho cô.
Sát phạt trên thương trường nhưng kiên nhẫn với cô.
- Em thật sự tò mò, bà Thái đã dậy dỗ anh thế nào, bố mẹ anh đã nuôi nấng anh thế nào.
- Em đâu cần tò mò, anh ở đây rồi, em cứ từ từ mà khám phá.
Cô ngồi trên giường, ánh mắt mơ màng nhìn Thái Từ Quân rồi khẽ nuốt nước bọt một cái.
- Lại đây!
Hồ Ly vẫy nhẹ tay, Thái Từ Quân hơi nhíu mày.
- Sao thế?
- Em muốn hôn anh!
Thái Từ Quân khom người hôn lên môi Hồ Ly, dáng vẻ khổ sở để bên dưới không lộ liễu. Anh không dám nán lại lâu, chỉ chạm môi nhẹ rồi vội né tránh.
Hồ Ly tham lam giữ cổ áo anh lại, nhổm hẳn người lên hôn thêm chút nữa.
- Nghê Ly, xin em đấy, đừng có thêm dầu vào lửa. Anh kiệt sức mất thôi, cả đêm anh không thể ngủ được rồi.
- Từ Quân!
Khi anh chuẩn bị đi vào nhà tắm lần nữa,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-pham-ho-ly/3441924/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.