Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103 Chương 104 Chương 105 Chương 106 Chương 107 Chương 108 Chương 109 Chương 110 Chương 111 Chương 112 Chương 113 Chương 114 Chương 115 Chương 116 Chương 117 Chương 118 Chương 119 Chương 120 Chương 121 Chương 122 Chương 123 Chương 124 Chương 125 Chương 126 Chương 127 Chương 128 Chương 129 Chương 130 Chương 131 Chương 132 Chương 133 Chương 134 Chương 135 Chương 136 Chương 137 Chương 138 Chương 139 Chương 140 Chương 141 Chương 142 Chương 143 Chương 144 Chương 145 Chương 146 Chương 147 Chương 148 Chương 149 Chương 150 Chương 151 Chương 152 Chương 153 Chương 154 Chương 155 Chương 156 Chương 157 Chương 158 Chương 159 Chương 160 Chương 161 Chương 162 Chương 163 Chương 164 Chương 165 Chương 166 Chương 167 Chương 168 Chương 169 Chương 170 Chương 171
Chương sau
... Cắn răng một cái... Đặng Dịch không còn cách nào khác là phải cầm ra một thanh Tiên Khí Hạ Phẩm đem đi bán cho hệ thống để đổi lấy 6.000.000 Cực Phẩm Điểm!!! Hắn biết đây chính là hắn bán lỗ!! Một thanh Tiên Khí Hạ Phẩm cũng không bao giờ chỉ có cái giá 6.000.000 Cực Phẩm Điểm đó!! Nhưng vì cứu mọi người!! Hắn phải bán!!! Không còn nhiều thời gian để suy nghĩ linh tinh... Đặng Dịch lập tức tiến vào trong không gian hệ thống, dùng 100.000.000 Cực Phẩm Điểm đổi lấy Âm Linh Thần Châu!!! Âm Linh Thần Châu vừa xuất hiện trên tay Đặng Dịch lập tức gây đến Diêm Vương và Tử Thần chú ý... Cả hai người khiếp sợ nhìn về phía Âm Linh Thân Châu trên tay Đặng Dịch thì không nhịn được hít vào một ngụm khí lạnh... Phải biết rằng Âm Linh Thần Châu chính là thần vật ở dưới Âm Linh Giới!!! Cho dù là đến cấp bận Tử Thần hay Diếm Vương thì Âm Linh Thần Châu cũng có tác dụng nhất định!!1 Khi mà bọn họ vừa nghĩ đến khả năng cướp Âm Linh Thần Châu từ trên tay của Đặng Dịch ngay lập tức lắc đầu bỏ đi ý nghĩ đó.... Một người có thể đột nhiên triệu hồi cả người cùng một lúc từ dưới Âm Linh Giới lên thì chắc chắc không phải người đơn giản!!! Lúc nãy bọn họ bị triệu hồi lên thì đã có ý định quay trở về... Nhưng thật không ngờ rằng bọn họ không cách nào quay trở về cả!!! Dường như có một lực lượng vô hình nào đó áp chế bọn họ!! Chỉ có Đặng Dịch đồng ý cho họ quay về hoặc là hết thời gian gì đó... Bọn hó mới có thể quay trở về Âm Linh Giới!! Đặng Dịch đứng ở một bên thì lại không có để ý nhiều đến biểu hiện của hai người... Hắn lập tức tích tụ ra một đạo Hư Vô Lực Lượng chuyền vào đôi mắt... Dưới sự trợ giúp của Hư Vô Lực... Đặng Dịch lập tức thấy được ở trong Đặng gia có rất nhiều những linh hồn đang bay lơ lửng trên trời... Mỗi người mỗi vẻ... mỗi người mỗi mặt.... Đặng DỊch nhìn những người đã tức là anh chị em họ, đừng từng là người làm chăm sóc cho hắn thì không nhịn được rơi nước mắt.... Cố gắng giữ lại bình tĩnh... Đặng Dịch lại bắt đầu dò tìm bên trong đống lớn Linh Hồn nhằm tìm được Ông bà và cha mẹ mình.... Còn tại sao lại như vậy thì đơn giản thôi... Khi nãy Đặng Dịch đã dùng thần thức bao trùm toàn bộ Thiên Chân thành này nhằm tìm kiếm tung tích của Bà và cha mẹ... Nhưng lại không thấy đâu!!! Tìm người không thấy... Nhưng hắn thấy được tín vật của cha và mẹ đang nằm dưới đống đổ nát!!! Đây là hai thứ tín vật mà cha mẹ luôn mang theo người!!! Trừ khí mất đi... Chứ hai người sẽ không bao giờ lấy thứ đó ra.... Cố gắng lục tìm trong đám Linh Hồn này một cách nhanh nhất.... Đến cuối cùng... Hắn cũng đã tìm được... Hắn cuối cùng cùng đã tìm được Linh Hồn của mọi người.... Nhìn thần sắc bất ngờ của mấy người... Đặng Dịch cũng liền biết trước khi chết đi... Cha mẹ hắn cũng không biết là tại sao lại chết... Có lẽ bởi lực công kích của Võ Thiên Cảnh Thập Trọng là quá mạnh mẽ... Cả một Đặng gia hơn nghìn nhân khẩu... Lại chỉ còn đúng ông của hắn là có thể sống sót sau một đòn.... Cố gắng kìm chế sực tức giận trong người.... Đặng Dịch lập tức tuồn ra một đoàn Hư Vô Lực Lượng khổ lồ!!! Nắm lấy bốn người rồi đưa vào Âm Linh Thần Châu.... Cảnh tượng này thì trong đám 100 người Đặng Dịch triệu hồi ra lại chỉ có duy nhất Tử Thần và Diêm Vương là thấy được.... Hai người lúc này một mặt hưng phấn nhìn về phía Đặng Dịch.... Diêm Vương thì còn kiềm chế được chứ Tử Thần lúc này đã không còn kiềm chế được bản thân nữa mà lập tức xông lại... Hưng phấn nhìn về Đặng Dịch... lắp bắp nói: "Dịch tiểu.... Không Dịch huynh đệ... Vừa rồi... Vừa rồi người là dùng Hư...Hư Vô Lực Lượng có phải không???" Đặng Dịch vừa mới thở ra một hơi thì lập tức bị hành động này của Tử Thần làm cho sửng sốt... ánh mắt hơi hơi nhíu lại... Hư Vô lực lượng có gì mà lại để hai người này hưng phấn đến như vậy?? Dường như nhìn ra vẻ nghi hoặc của Đặng Dịch... Diêm Vương lập tức tiến lên, hưng phấn nói: "Dịch huynh đệ!! Ngươi không cần phải lo lắng!! Chúng ta không hề có một chút nào ác ý!! Ta chả muốn hỏi ngươi một chút... Đây... Cái vừa rồi chính là ngươi sử dụng Hư Vô Lực Lượng?? Đúng không??? Chính là Hư Vô Lực Lượng chỉ có tu luyện Hư Vô Quyết mới có đấy!!" Đặng Dịch nghe vậy thì cũng chần chừ một lúc sau đó mới hơi hơi gật đầu... Dù sao cái hắn tu luyện không phải là Hư Vô Quyết mà là Hư Vô Thôn Thiên Quyết..... Nhận được cái đảm bảo của Đặng Dịch thì Tử Thần và Diêm Vương đều giống như hai tên điên vậy nhảy cẫng lên vì sung sướng... Còn quá hơn là hai người trước nay như nước với lửa lại bất ngờ ôm lấy nhau cười ha hả.... Đặng Dịch thấy vậy thì nghi hoặc, khó hiểu nói: "Hai người có gì mà lại sung sướng đến nỗi ôm ấp nhau vậy???" Tử Thần và Diêm Vương nghe Đặng Dịch nói xong thì ngẩn người... "Ta nhìn ngươi, ngươi nhìn ta" một lúc sau đó mới vội vàng ho khan bỏ nhau ra.... Đặng Dịch thấy tình cảnh này cũng là bất đắc dĩ... Không biết hai cái người này... Có vấn đề gì không nữa.... Lấy lại vẻ trầm tĩnh như mọi người.... Diêm Vương lập tức đối với Đặng Dịch từ từ giải thích... ... Sau một hồi nghe 'cố sự' thì lúc này Đặng Dịch mới hiểu ra lý do là như vậy... Ở dưới Âm Linh Giới có một thể lực duy nhất gọi là Âm Linh Thần Điện.... Người đứng đầu Âm Linh Thần Điện chính là Âm Linh Đại Đế... mà phía dưới Âm Linh Đại Đế chính là hai phe của Tử Thần và Diêm Vương!! Đây cũng chính là lý do hai người hay đấu đá nhau.... Phe của Diêm Vương thì lại không phải do Diêm Vương đứng đầu mà trên Diêm Vương còn có Diêm Hoàng và Diêm Đế.... Diêm Đế là Ông của Diêm Vương.. còn Diêm Hoàng chính là cha của Diêm Vương!! Phe của Tử Thần cũng là như vậy... Trên Tử Thần có Tử Đại Thần và Tử Đế... Tử Đế là ông của Tử Thần, Tử Đại Thần nguyên bản là Tử Thần nhưng sau khi Tử Thần hiện tại ra đời mới đổi lên thành Tử Đại Thần!! Đặng Dịch nghe xong thì cũng hết cả hồn... Hắn còn tưởng rằng Tử Thần và Diêm Vương đã là hai người kinh khủng nhất Âm Giới đâu.... Hóa ra phía trên còn có ''''Phụ Huynh'''.... Mà vấn đề chính là Âm Linh Đại Đế - người đứng đầu Âm Linh giới trong một lần đi tới Tiên Giới Thiên Đình, ra kèo solo 1-1... Ai thua thì sẽ phải đưa bất kì thứ gì người kia yêu cầu... Trừ tính mạng... Bởi vì căn bản tồn tại tới dạng Thiên Đế và Âm Linh Đại Đế đã là ai thành phần Vĩnh Sinh Bất Tử rồi... Và lần đánh cược này... Âm Linh Đại Đế thua!! Đằng này thua thì thua rồi nhưng thật không ngờ Thiên Đế lại yêu cầu Âm Linh Đại Đế rao ra 100 Viên Âm Linh Thần Châu!!! Mà phải biết Âm Linh Thần Chầu đầu phải cái gì rau muống củ cải... Một Viên đã phải tích tụ mấy ngàn vạn năm mới có được... Đây đòi tận 100 Viên... Thà giết nhau đi còn hơn... Cuối cùng sau một hồi kì kèo mặc cả thì từ 100 Viên Âm Linh Thần Châu đã đổi thành 1 Tia Hư Vô Lực!! Thời hạn là 1000 năm... Nếu như sau 1000 Năm không giao ra được 1 tia Hư Vô Lực thì chính là 100 Viên Âm Linh Thần Châu.... Và tất nhiên là Âm Linh Đại Đế đành phải chấp nhận... Thua thì phải chịu!! Nghe 1 Tia Hư Vô Lực thì đơn giản nhưng chính thực lại không phải như vậy... 1 Tia Hư Vô Lực này nếu muốn có được thì chỉ có một cách đó chính là đi tới Đại Thiên Thế Giới!! Gặp mặt Hư Vô Thiên Tôn cầu xin mới có được... Mà Hư Vô Thiên Tôn thì nổi tiếng bế quang ngàn vạn năm không ra khổi cửa... Muốn gặp mặt thì là còn khó hơn độ kiếp thành tiên!!! Vậy là cứ hơn 900 năm đi qua... Âm Linh Đại Đế vẫn không có gặp được Hư Vô Thiên Tôn... Không có xin được 1 Tia Hư Vô Lực Lượng... Thời hạn sắp hết, chỉ sợ Âm Linh Giới lại phải bỏ ra 100 Viên Âm Linh Thần Châu mà thôi.... Nghĩ đến đoạn này... Dù là tên ngu cũng có thể nghĩ ra được... Hai người này là đang muốn xin mình một chút Hư Vô Lực!! Đặng Dịch lúc này là trong đầu có đến hàng ngàn hàng vạn câu hỏi... Giả sử như Đại Thiên Thế Giới là ở đâu?? Tại sao Âm Linh Đại Đế đến đó còn phải cầu xin?? Chả nhẽ Hư Vô Thiên Tôn còn là kinh khủng hơn?? Lại giả sử như Hư Vô Lực Lượng là có cái ích lợi gì mà lại có thể thay thế được 100 Viên Âm Linh Thần Châu?? Chả nhẽ Hư Vô Lực lại có gì đó mà hắn chưa khám phá ra được??? Ngẫm nghĩ một chút, Đặng Dịch lập tức nói: "Như vậy..... Ta sẽ cho hai người Hư Vô Lực Lượng... Không chỉ 1 Tia mà 10 Tia cũng được... Đổi lại hai người phải...." Nhưng còn chưa chờ Đặng Dịch nói hết thì một tiếng lập tức vang lên... "Được..... Ta chấp nhận!!"
Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103 Chương 104 Chương 105 Chương 106 Chương 107 Chương 108 Chương 109 Chương 110 Chương 111 Chương 112 Chương 113 Chương 114 Chương 115 Chương 116 Chương 117 Chương 118 Chương 119 Chương 120 Chương 121 Chương 122 Chương 123 Chương 124 Chương 125 Chương 126 Chương 127 Chương 128 Chương 129 Chương 130 Chương 131 Chương 132 Chương 133 Chương 134 Chương 135 Chương 136 Chương 137 Chương 138 Chương 139 Chương 140 Chương 141 Chương 142 Chương 143 Chương 144 Chương 145 Chương 146 Chương 147 Chương 148 Chương 149 Chương 150 Chương 151 Chương 152 Chương 153 Chương 154 Chương 155 Chương 156 Chương 157 Chương 158 Chương 159 Chương 160 Chương 161 Chương 162 Chương 163 Chương 164 Chương 165 Chương 166 Chương 167 Chương 168 Chương 169 Chương 170 Chương 171
Chương sau