Chương trước
Chương sau
...

"Tên?" Lão giả ngồi ở bàn Thu Phí không ngẩng đầu lên mà cắm đầu xuống bàn ghi chép..

"Trấn Thiên"

"Tuổi?"

"20"

"Có muốn tham gia Kiểm Tra hay không?"

"Có"

..

..

..

"Tu Vi?"

"Đan điền bị phế, không thể tu luyện..."

Trấn Thiên vừa dứt lời thì Lão Giả lập tức nghừng lại ghi chép, ngẩng đầu lên bắt lấy cánh tay hắn... Trấn Thiên thấy vậy cũng không có ý kiến nhiều, để yên cho lão giả này kiểm tra Tu Vi....

Sau một lúc lâu, lão giả mới bỏ tay Trấn Thiên ra, sau đó nhìn chằm chằm hắn, nói:

"Ngươi đan điền đã bị vỡ vụn... Không thể nào phục hồi nữa.... Nếu có đi theo con đường Thể Tu cũng không thể nào có thành tựu cao lớn... Ta khuyên ngươi tốt nhất nên quay về làm một người bình thường tốt rồi... Đừng nên lãng phí tiền đi học làm gì..."

Trấn Thiên nghe vậy cũng không có ý kiến gì nhiều, vẫn một mỉm cười khẽ nói:

" Ta đã quyết định... quyết không đổi ý...."

Lão giả kia nghe Trấn Thiên nói vậy cũng thở dài một hơi, tiếp tục cúi đầu ghi chép.... Số người không có đan điền tìm Thể Viện hắn đã gặp qua không ít... Hắn cũng đã khuyên qua nhiều người... Nhưng hầu hết không nghe lời mà bỏ ra một số tiền lớn để vào được Thể Viện... Vào được một hai năm cuối cùng không chịu được áp lực mà rời đi....

Trấn Thiên đợi lão giả ghi xong thông tin rồi lại đóng phí 50 Vàng, sau đó theo như hướng dẫn trong tờ giấy thông tin tiến vào một sân luyện Võ có đề số 6... Đây là một sân luyện Võ không lớn, cũng không nhỏ... Sân này có thể chứa được vài nghìn người cũng không thành vấn đề....

Giao tờ thông tin cho người trông cửa xong, Trấn Thiên lập tức tìm một chỗ đứng chờ đợi đến lượt mình... Đúng lúc này một vị thanh niên đột nhiên lên phía trước và nói:

"Hiện tại, số lượng người cũng đã khá nhiều rồi... Ta xin tuyên bố bài kiểm tra đầu vào chính thức bắt đầu... Bải kiểm tra của chúng ta sẽ có ba phần. Phần thứ nhất chính là kiểm tra sức mạnh... Phần thứ hai là kiểm tra sức bền... Phần thứ ba chính là kiểm tra tốc độ!!"

Nói đến đây, vị thanh niên này lập tức ngừng lại một chút, sau đó lại nói tiếp:

"Phần đầu tiên là kiểm tra sức mạnh: Trên đây, Thể Viện đã sắp xếp những tảng đá với sức nặng 100 Cần, 200 Cân, 300 Cân....1000 Cân...10000 Cân.....Với 100 Cân đầu tiên bạn sẽ có dược 1 Điểm tích lũy... Cứ thể mỗi 100 Cân bạn sẽ được một điểm tích lũy"

"Phần thứ hai là sức bền... Các bạn sẽ được vào trong một căn phòng trọng lượng với mức trọng lượng tùy chọn của từng người!! Với mức trọng lương gấp 2 lần cơ thể thì cứ 1 phút chống cự được thì bạn sẽ có 1 Điểm tích lũy.... Gấp 3 Lần thì mỗi phút được 2 Điểm tích lũy... Gấp 4 lần thì mỗi phút được 4 Điểm tích luy... Gấp 5 Lần thì mỗi phút sẽ được 10 Điểm tích lũy... Đó chính là mức cao nhất!!"

"Phần thứ ba và cũng chính là phần thi đơn giản!! Mỗi người sẽ phải mặc lên người một bộ áo nặng 400 Cân... sẽ chia ra làm các tổ, mỗi tổ 10 Người... Và điều đơn giản chính là... Chạy thi!! Người về nhất sẽ được 100 Điểm tích lũy, cứ mỗi hạng sau trừ đi 10 Điểm..."

"Ba hạng mục ta đã nói xong... Hiện tại cuộc Kiểm tra chính thức bắt đầu!!!"

Còn không để mọi người kịp định thần lại thì người thanh niên này lập tức hô lên:

"Thí Liêu Liêu"

Lời của hắn vừa dứt thì lập tức bên dưới đi lên một tên cao tầm 2 Mét, thân hình lực lưỡng, da nghem đen giống như đã thường xuyên đi ngoài trời nắng vậy... Đúng chuẩn yêu cầu To Cao Đen Hôi....

"Ngươi là Thí Liêu Liêu?" - Người thanh niên chủ trị nhíu mày nhìn về phía tên to cao đen hôi này hỏi..

Thí Liêu Liêu nghe thấy giọng của người thiếu niên kia có chút khác lạ thì cũng không để ý nhiều mà lập tức nói: "Ta biết ngươi đang nghĩ gì... Nhưng thực sự ta là 19 tuổi... Chẳng qua khổ luyện thân thể từ nhỏ nên mới trông già vậy mà thôi... Nếu như không tin thì có thể đến Hu Hu Bộ Tộc để tra hỏi"

Người thanh niên này nghe vậy thì cũng không nói gì nữa... ra hiệu cho Thí Liêu Liêu tiến lên bắt đầu bài thi...

Được sự cho phép... Thí Liêu Liêu lập tức tiến tới một tảng đó nặng tầm 2000 Cân.... Hít vào một hơi thật sâu sau đó cúi người xuống.. Vận dụng hết sức lực nâng lên tảng đá...

Nâng lên xong, Thí Liêu Liêu cũng không có cảm giác gì là khó khăn cả... Lập tức đặt tảng đã 2000 Cân này xuống và đi tới một tảng đá 4000 Cân...

Và tất nhiên đối với Thí Liêu Liêu thì tảng đá này cũng không khó khăn gì để nâng lên...

Liên tiếp nâng lên vài tảng đá thì cuối cùng đến mức 8000 Cân Thí Liêu Liêu đã không thể nâng lên được nữa... Có lẽ cũng là vì đã tiêu tốn thể lực vào mấy tảng đã trước... Nếu không có lẽ hắn đã thành công...

"Thí Liêu Liêu 7600 Cân, đạt được 76 điểm tích lũy.."

Còn không để mọi người kịp cảm thán thì người thanh niên lập tức rống lên, thông báo kết quả...

...

"Tủ Tu Vo 2300 Cân, đạt được 23 điểm tích lũy.."

"Tiểu Tiện Tiên 6600 Cân, đạt được 66 điểm tích lũy..."

"Hổ Văn Báo 1200 Cân, đạt được 12 điểm tích lũy..."

...

"Phùng Phô Mai Que"

Lời của người thanh niên kia vừa rứt thì tất cả mọi người trong sân đột nhiên cảm nhận được mặt đất giống như đang rung chuyển vậy.. "Rùng... Rùng..." từng đợt chấn động rung lên khiến cho tất cạ mọi người không nhịn được nuốt vào một ngụm nước bọt...

Chỉ thấy lúc này một tên siêu siêu siêu cấp "to lớn" từ từ tiến lên trên đài... Hắn thân hình vô cùng to lớn... Chiều cao 2 mét, chiều rộng.... 1 mét 50 trông vô cùng cân xứng... Trông hắn đi lại giống như một quả bóng đang đi lại thì đúng hơn.... Không biết người này ăn cái kiểu gì mà được như vậy... thật...thật đáng ngưỡng mộ...

Trong cái nhìn chờ mong của mọi người...Phùng Phô Mai Que lập tức tiến đến một tảng đó có cân nặng 600 Cân... Hít vào thật sâu... Hắn lập tức cúi người xuống, sau đó rống lên một tiếng long trời lở đất.... Tảng đá lập tức bị Phùng Phô Mai Que nâng lên một cách đơn giản....

Bỏ xuống tảng đá 600 cân, Phùng Phô Mai Que lập tức đi dọc theo từng tảng đá một.... qua một đống lớn thì đến tảng đá 9900 Cân hắn đột nhiên dừng lại... Sắc mặt trở nên nghiêm túc vô cùng nhìn vào tảng đá này....

Trong ánh mắt chờ mong của tất cả mọi người, trong đó có cả các lão sư đứng ngoài theo dõi... Phùng Phô Mai Que đột nhiên cúi người xuống... Sau đó lại rống lên một tiếng kinh thiên động địa....

"Bẹc.. Bẹp.. Phạch.." Những tiếng vang liên tiếp vang lên trong khoảng sân yêu lặng khiến cho tất cả mọi người sững sờ... Không biết là chuyện gì xảy ra...

Một tên thanh niên đứng sát võ đài đột nhiên quay sang người bên cạnh, nhíu mày nói:

"Huynh đệ, người có ngửi thấy mùi gì không??"

"Ah.. Ngươi cũng ngửi thấy?? Ta cứ tưởng mũi ta có vấn đề chứ??"

"Hai người các ngươi cũng ngửi thấy?? Vậy là mũi ta cũng không có vấn đề rồi..."

... Trong lúc ba người còn đang bàn luận thì Phùng Phô Mai Que đứng ở trên Vũ Đài đột nhiên thả xuống tảng đã 9900 Cân, mặt giống như vừa vuốt trụ xuyên đêm vậy... phê phê nói ;

"A... Thật thoải mái.... Chả biết hôm nay phải cái gì... Đau bụng chết ta..."

Lời nói của hắn mặc dù nhỏ nhưng mà mấy người đứng sát đài vẫn có thể nghe thấy được... Khi mà bọn họ đang muốn rống lên thì một mảng mùi kinh khủng đột nhiên phả vào mặt khiến cho mấy người này không thể nào nhịn được nữa quỵ xuống nôn ọe... Có người còn không thể chịu nổi nữa mà ngất đi... Nhìn mất người ở hàng đầu đột nhiên xảy ra chuyện như vậy thì tất cả mọi người lập tức nhíu mày lại, không biết chuyện gì xảy ra... Nhưng sau đso thì tất cả mọi người lập tức biết chuyện gì xảy ra rồi...

Một mùi hôi thối kinh khủng khiếp phả vào mặt từng người khiến cho tất cả đều không chịu được tìm cách chen lấn nhau cách thật xa Võ Đài...Chỉ khổ vài tên không kịp thoát thì đã bị "làn không khí trong lành" phả vào mặt đến mức ngất đi...

"Con ** nó... Đây là cái mùi gì!! Thật đáng sợ mà!!"

"Cứu!! Ai đó làm ơn cứu tôi!!"

"Hít hà!! Mùi thỏ nướng thật thơm..."

"Thơm, thơm cái thằng ** ngươi!! Tránh đường ra cho lão tử!!"

"Cái gì!! Ngươi dám chửi ta??? Con ** nó... Mở mũi ra ngửi... Xem có đúng múi thịt thỏ nướng không!!"

"Cút!! Mau tránh xa ta ra!! Cút!!"

...

Khi mà cả sân đang náo loạn hết thì đột nhiên một luồng gió mạnh thổi qua... Đẩy tan hết toàn bộ mùi hôi thối trong sân khiến cho tất cả mọi người trong sân sung sướng hò reo.... Chỉ duy nhất một mình thanh niên thị thỏ nướng là rống lên:

"Không!!! Thỏ nướng!! Thỏ nướng của... Ah.. Kẻ nào!! Dám đánh ta... Muốn..."

"Muốn làm sao... Con ** ngươi!! Dám bắt ta ngửi rắm!! Ta đánh... ta đánh!!"

..

"Tất cả yên lặng!! Không muốn Kiểm Tra nữa thì cút ra ngoài!!" Đúng lúc này một tên trung niên đàn ông tiến lên phía trước, đối với đám người đang ồn áo hỗn loạn này rống lên..

Mấy tên thí sinh nghe vậy cũng không giám lằng nhằng cái gì nữa mà lập tức yên lặng trở lại, không dám thốt ra nửa câu...

"Mang mấy tên đã ngất đi chữa trị... Khiến cho bắn hắn kiểm tra cùng nhóm khác... Lý do là ngộ độm... rắm.. Còn đâu tiếp tục kiểm tra... Thời gian cũng không có nhiều..." Người đàn ông trung niên này đối với mấy tên Học Viên của Thể Viện nói xong lại quay người rời đi... Nếu như không phải đầu óc có vấn thì chắc chắn ai cũng chín phần mười cũng đoán được người vửa tạo ra cơn giá đẩy lùi mùi thối này chính là người đàn ông trung niên này....

"Được rồi... Phùng Phô Mai Que 9900 Cân, đạt được 99 Điểm tích lũy.... Người tiếp theo... Trấn Thiên."
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.