Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103 Chương 104 Chương 105 Chương 106 Chương 107 Chương 108 Chương 109 Chương 110 Chương 111 Chương 112 Chương 113 Chương 114 Chương 115 Chương 116 Chương 117 Chương 118 Chương 119 Chương 120 Chương 121 Chương 122 Chương 123 Chương 124 Chương 125 Chương 126 Chương 127 Chương 128 Chương 129 Chương 130 Chương 131 Chương 132 Chương 133 Chương 134 Chương 135 Chương 136 Chương 137 Chương 138 Chương 139 Chương 140 Chương 141 Chương 142 Chương 143 Chương 144 Chương 145 Chương 146 Chương 147 Chương 148 Chương 149 Chương 150 Chương 151 Chương 152 Chương 153 Chương 154 Chương 155 Chương 156 Chương 157 Chương 158 Chương 159 Chương 160 Chương 161 Chương 162 Chương 163 Chương 164 Chương 165 Chương 166 Chương 167 Chương 168 Chương 169 Chương 170 Chương 171
Chương sau
... Ngay khi mà Trấn Thiên định xông lên nghênh chiến thì đúng lúc này trong đầu hắn vang lên một giọng nói: “Từ từ đã..... Cứ để ta....” Giọng nói quen thuộc này lập tức khiến cho Trấn Thiên ngây ngẩn cả người, giọng nói này không của ai khác mà chính là của Đặng Dịch!!! Cứ để ta??? Đây là ý gì nha!!! Vừa nghĩ đến đó, ngay bên cạnh Trấn Thiên đột nhiên xuất hiện một vòng tròn màu đen!!! Vòng tròn đó dần dần lớn ra thành một hình bầu dục, to bằng một tâm gương lớn..... Trong khi tất cả mọi người còn đang ngẩn người không hiểu chuyện gì xảy ra thì đột nhiên từ trong cái vòng đen đấy xuất hiện một một người thanh niên cao lớn, khuôn mặt trắng bóc, đẹp trai vô cùng!!! Hắc mặc một bộ trường bào màu đen tuyền trông vô cùng huyền bí..... Người này không ai khác chính là Đặng Dịch!!!!! Khi mà Đặng Dịch vừa đi ra khỏi cái vòng đen đó thì nó ngay lập tức biến mất, không còn một chút tung tích nào..... Cảnh tượng này khiến cho tất mọi người đều giật mình, ngây ngẩn cả người..... Bọn hắn không thể tưởng tượng được lại có một người đột nhiên xuất hiện, bước ra từ trong một cái vòng tròn đen kỳ quái.... Điều này thực sự là quá mới lại đối với bọn họ..... .... La Vưu Thánh đứng ở phía xa xa nhìn thấy cảnh này thì lập tức giật mình, lắp bắp nói: “Chẳng nhẽ....... Không gian hệ Linh Sư???” ... Đối với những biểu cảm bất ngờ của những người này thì Đặng Dịch cũng không để ý nhiều, ánh mắt nhàn nhạt quét qua hết tất cả mọi người một lượt.... Sau đó đối với Trấn Thiên nói: “Được rồi, đống Exp này cứ để ta.....” Trấn Thiên vừa Đặng Dịch nói vậy thì lập tức lắc đầu cười khổ....Người ta có tận mấy chục người, ai ai cũng hùng hổ khí thế... Kém nhất cũng là Võ Sư cảnh giới..... Vậy mà Đặng Dịch lại coi bọn họ thành đống Exp..... Trấn Thiên thực sự không biết nên khóc hay nên cười nữa...... Nghĩ thì nghĩ vậy, nhưng Trấn Thiên cũng không để ý nhiều... Chỉ “Ừ” một tiếng, sau đó thu lại thanh kiếm về hình dạng một chiếc vòng đeo tay rồi lùi lại phía sau quan sát trò vui.... Hắn cũng đã biết Tu Vi của Đặng Dịch lúc này nên cũng không lo Đặng Dịch không đánh lại..... Mà còn đang tính xem Đặng Dịch xử hết đống này trong bao lâu..... Đặng Dịch thấy Trấn Thiên thu lại vũ khí lúi ra phía sau thì cũng không để ý nhiều mà quay đầu nhìn về phía đám người Huyết Sát Đoàn nhàn nhạt nói: “Còn nhìn cái gì... Cùng lên đi chứ???” Mấy người của Huyết Sát Đoàn nghe vậy thì lập tức ngẩn người, sau đó hừ lạnh nói: “Nếu ngươi đã muốn chết thì chúng ta cũng sẽ thành toàn!!!” Vừa dứt lời, bọn hắn còn không để Đặng Dịch đáp lại, lập tức vác lên Vũ Khí trong tay, một nhóm tầm 10 người lao về phía Đặng Dịch..... Đặng Dịch thấy vậy thì lập tức nhếch mép cười một cách vô cùng âm hiểm, sau đó lấy ra một tập giấy màu vàng, trên đó có viết những ký tự kì lạ vô cùng.... Nhóm người Huyết Sát Đoàn thấy Đặng Dịch lấy ra một tập 'giấy vụn' thì lập tức cười ha hả: “Còn tưởng thế nào nha..... Chẳng nhẽ ngươi đinh dùng tập giấy vụn đó để ném ta hả??? Ha Ha ha......” “Đúng, đúng.... Hóa ra là tên thần kinh mà!!!!” .... Đặng Dịch đối với những lời này cũng chỉ là từ tai này chui qua tai khác, không thèm quan tâm nói: “Đúng vậy ah!! Ta chính là dùng 'giấy vụn' để ném các ngươi!” Vừa dứt lời, Đặng Dịch không lằng nhằng gì thêm, lập tức lấy ra từ trong tập đó một 'tờ giấy', đưa ra trước mắt, hô lớn: “Hỏa Cầu!!” Hai chữ 'Hỏa Cầu' vừa được Đặng Dịch nói ra thì hơn mười người của Huyết Sát Đoàn đang lao tới lập tức dừng lại, chăm chú, cẩn thận nhìn về phía Đặng Dịch..... Một lúc sau, bọn hắn không hề thấy có chuyện gì xảy ra thì nghĩ là mình bị Đặng Dịch làm cho mất mặt..... Mặt bọn hắn đỏ bừng, thi nhau hô lớn, chửi bới Đặng Dịch: “****, thích chết... Dám mang chúng ta ra làm trò đùa???” “Ta ***, khốn khiếp!! Tiểu tử thối... Mau chịu chết!!!” “....” Vừa dứt lời, cả mười người lại lập tức nắm lấy vũ khí, lao về phía Đặng Dịch một cách nhanh chóng!!!... Lăng Tiêu Tiêu ngồi trên lưng ngựa, đứng ở phía xia quan sát tình cảnh này thì hơi hơi nhíu mày lại..... Khoảng cách giữa quân đoàn của hắn và nhóm người Đặng Dịch là tâm 30 mét.... Nói gần thì không gần... Nói xa cũng chả xa. Và đối với một tên Võ Đế Nhị Trọng như hắn thì chả có gì đáng nói cả.... Một bên nhìn một nhóm 10 người của mình đang xông lên, một bên thì quan sát thật kĩ cử chỉ của người thiếu niên kia.... Hắn thực sự không thể nào cảm nhận được rõ ràng Tu Vi của người này.... Nhưng theo như hắn đoán, với độ tuổi còn trẻ của Đặng Dịch thì cùng lắm cũng chỉ là Võ Vương cảnh giới mà thôi... Cho nến Lăng Tiêu Tiêu cũng không để ý nhiều.... Cái mà hắn lo lắng chính là cái cách mà Đặng Dịch xuất hiện!!!! Đi ra từ một vòng tròn đen.... Điều này hắn cũng đã từng nghe Đoàn Chủ của hắn nói qua là ngoài những Linh Sư các hệ nguyên tố ra thì còn có những Linh Sư có các hệ khác vô cùng đặc biệt.... Giống như Hắc Ám hệ, Quanh Minh hệ,...... Và một hệ Linh Sư kinh khủng nhất chính là Không Gian hệ..... Không Gian Hệ Linh Sư không giống với các Linh Sư khác..... Sự báo đạo của Không Gian hệ thực sự là khó mà diễn tả hết được bằng lời!!..... Hắn nghe nói trên Thiên Vũ Đại Lục này cũng chỉ có 2 người là Linh Sư Không Gian hệ mà thôi. Và hai người này đều là ở trên Đại Thiên Vực. Một là Thiên Linh Điện Điện Chủ, người còn lại thì hầu như chả ai biết.... Nghe đồn là Sư Phụ của vị Điện Chủ đó....... Chỉ không biết là còn sống hay không mà thôi, hành tung của người này vô cùng bí ẩn.... Nghĩ đến đó, Lăng Tiêu Tiêu hơi ngẩn người ra một chút, nhíu mày lại nhìn về phía Đặng Dịch, sau đó thì lập tức lắc đầu.... Điều mà hắn đang nghĩ là không thể nào có khả năng xảy ra được. Tại vì nếu Đặng Dịch là người đó thì chắc bọn hắn đã không có nhiều thời gian để thở như thế này..... Bỏ đi ý nghĩ vớ vẩn trong đầu mình, Lăng Tiêu Tiêu nhìn chằm chằm Đặng Dịch.... Hắn muốn nhìn xem Đặng Dịch còn có trò gì chưa xuất ra.... Khi mà một nhóm 10 người của Huyết Sát Đoàn lao tới chỉ còn cách Đặng Dịch có 10 mét thì khuôn mặt tươi cười trên mặt của Đặng Dịch lập tức biến mất.... Lấy ra từ trong tập 'giấy' mời tấm giấy nhỏ.... Hơi vận động linh lực trong cở thể, truyền vào trong tấm giấy, ném về phía mười người này, lẩm bẩm: “Định Thân.!” Mười người này thấy vậy cũng không quan thèm để ý, mặt vẫn hung hăng nhìn về phía Đặng Dịch nói: “Đừng hòng lừa chúng ta!!” ... Hơn mười người này nghĩ vậy, nhưng Lăng Tiêu Tiêu thì không nghĩ vậy.... Khi Đặng Dịch ném hơn mười tờ giấy đó ra thì hắn đã cảm nhận được một luồng linh khí vô cùng thuần khiết và dầy đặc được Đặng Dịch truyền vào... Mặc dù Lăng Tiêu Tiêu hắn không biết là có nguy hiểm gì nhưng dù sao hắn cũng không đi liều mạng thuộc hạ của mình... Nghĩ vậy hắn lập tức hét lên... “Cẩn....!!!” Chữ 'Cẩn Thận' còn chưa nói ra thì lập tức hơn mười 'tờ giấy' này đã bay đến trước nhóm người, sau đó thì phát nổ nhỏ, tại ra những tiếng “Bụp” ....”Bụp” ...”Bụp” .... Sau đó thì biến mất trong không trung, không còn tí dấu vết nào.... Lăng Tiêu Tiêu thấy những 'tờ giấy' kia đột nhiên biến mất thì lập tức ngẩn người.... Quan sát thấy không có vấn đề gì xảy ra thì thở phào một cái, sau đó nói: “Tiểu tử.....” Lời còn chưa nói ra thì Lăng Tiêu Tiêu đã bị cảnh tượng trước mắt làm cho cả người cứng đờ, không thể nào tin tưởng được nhìn về phía Đặng Dịch.... Chỉ thấy... ★ ★ ★ ★ ღCủ Hành Thần Bíღ - Team Đang Bí Ý Tưởng- ღTks Allღ 28✫ 9✫ 2016
Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103 Chương 104 Chương 105 Chương 106 Chương 107 Chương 108 Chương 109 Chương 110 Chương 111 Chương 112 Chương 113 Chương 114 Chương 115 Chương 116 Chương 117 Chương 118 Chương 119 Chương 120 Chương 121 Chương 122 Chương 123 Chương 124 Chương 125 Chương 126 Chương 127 Chương 128 Chương 129 Chương 130 Chương 131 Chương 132 Chương 133 Chương 134 Chương 135 Chương 136 Chương 137 Chương 138 Chương 139 Chương 140 Chương 141 Chương 142 Chương 143 Chương 144 Chương 145 Chương 146 Chương 147 Chương 148 Chương 149 Chương 150 Chương 151 Chương 152 Chương 153 Chương 154 Chương 155 Chương 156 Chương 157 Chương 158 Chương 159 Chương 160 Chương 161 Chương 162 Chương 163 Chương 164 Chương 165 Chương 166 Chương 167 Chương 168 Chương 169 Chương 170 Chương 171
Chương sau