Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103 Chương 104 Chương 105 Chương 106 Chương 107 Chương 108 Chương 109 Chương 110 Chương 111 Chương 112 Chương 113 Chương 114 Chương 115 Chương 116 Chương 117 Chương 118 Chương 119 Chương 120 Chương 121 Chương 122 Chương 123 Chương 124 Chương 125 Chương 126 Chương 127 Chương 128 Chương 129 Chương 130 Chương 131 Chương 132 Chương 133 Chương 134 Chương 135 Chương 136 Chương 137 Chương 138 Chương 139 Chương 140 Chương 141 Chương 142 Chương 143 Chương 144 Chương 145 Chương 146 Chương 147 Chương 148 Chương 149 Chương 150 Chương 151 Chương 152 Chương 153 Chương 154 Chương 155 Chương 156 Chương 157 Chương 158 Chương 159 Chương 160 Chương 161 Chương 162 Chương 163 Chương 164 Chương 165 Chương 166 Chương 167 Chương 168 Chương 169 Chương 170 Chương 171
Chương sau
... “Ha ha ha!! Thật đúng là một lũ ngu ngốc.... Chỉ có một chuyện đơn giản như vậy cũng không làm được.... Thôi thì để chúng ta làm nốt cho các ngươi!!!” Tiếng nói vang lên từ phía xa lập tức khiến cho Trấn Thiên thở dài một hơi, xem ra điều hắn nghĩ tới hoàn toàn là sự thực rồi..... Nghĩ vậy, Trấn Thiên lập tức quay đầu lại nhìn về phía âm thanh phát ra.... Chỉ thấy lúc này từ xa đi lại một nhóm tầm 30, 40 người.... Tất cả đều mặc một bộ quần áo trông giông ý hệt nhau.... Khuôn mặt ai đấy đều dữ tợn, khinh bỉ nhìn mấy người Trấn Thiên.... Khi thấy được nhóm người này thì Long Nhất lập tức biến sắc, bật thốt: “Huyết Sát Đoàn...” Lời nói của Long Nhất vừa với thốt ra thì năm người còn lại đều giật mình, nhìn chằm chằm hơn 30, 40 người này.... Khi thấy được trên ngực bọn họ đều có một hình đầu kì dị thì cả năm người đều không nhịn được hít vào một ngụm khí lạnh.... Huyết Sát Đoàn bọn hắn đã nghe nói qua... Nhưng đây là lần đầu tiên bọn hắn gặp được.... Nghe nói Huyết Sát Đoàn là một Dong Binh Đoàn khá lớn mạnh ở trong Hỗn Loạn Khu này, số lượng người của Huyết Sát Đoàn cũng phải lên tới con số hàng nghìn người.... Huyết Sát Đoàn nổi tiếng với thủ đoạn lãnh huyết, ác độc.... Bất kì một nhiệm vụ nào bọn hắn cũng không tiếp nhận qua, bất kể là tốt hay xấu... Miễn sao là có đủ tiền thuê là được.... Nghĩ đến đó, nhóm người Lục Long lập tức hít vào một ngụm khí lạnh.... Bọn hắn chỉ có sáu người... Người có tu vi cao nhất là Long Nhất thì hiện tại đã bị mất đi một cánh tay.... Thực lực phải nói là giảm đi hắn một nửa!! Chống đỡ lại hơn 30, 40 người này điều bất khả thi!!!. Vừa nghĩ đến cánh tay của Long Nhất bị cắt xuống thì nhóm người lại không nhịn được, ánh mắt âm trầm nhìn về phía Trấn Thiên... Sau đó bọn họ lại nhìn nhau giống như đang bàn một chuyện gì đó.... Bọn họ là anh em ruột, lại chiến đấu bên cạnh nhau cũng đã khá nhiều năm nên chỉ cần thông qua ánh mắt là đã gần như hiều được nhau nói gì.... Khi mà cả năm người đều bàn chuyện gì đó thì một người lập tức tiến lên phía trước, định nói điều gì thì đùng lúc này Long Nhất từ phía sau đột nhiên lên tiếng: “Ngân Nguyệt?? Sao nàng lại đi theo nhóm người của Huyết Sát Đoàn?? Chẳng nhẽ bọn hắn bắt cóc nàng sao???” Năm người còn lại nghe vậy cũng lập tức nhìn về phía Long Nhất hô lên.... Khi nhìn thấy trong Huyết Sát Đoàn đang đứng một bóng người con gái xinh đẹp và quen thuộc thì lập tức ngẩn người, sau đó một người tiến về phía trước hét lên: “Huyết Sát Đoàn!! Các ngươi bắt đại tẩu của chúng ta là có ý gì??? Mau thả đại tẩu của chúng ta ra!!!” Người tên Ngân Nguyệt này thật không ai khác lại chính là vợ của Long Nhất... Hai người chung sống cũng đã mất năm.. Tình cảm thân thiết vô cùng.... Khi thấy Ngân Nguyệt đi trong đoàn người Huyết Sát Đoàn thì lập tức không nghĩ đến vấn đề khác mà nghĩ ngay là Ngân Nguyệt đã bị Huyết Sát Đoàn bắt cóc..... Mấy người Lục Long nghĩ như vậy, nhưng mà Trấn Thiên thì không.... Theo như quan sát của hắn thì người con gái tên Ngân Nguyệt này không hề có một chút sợ hãi nào.... Mà hình như còn có một chút áy náy, ngượng ngịu.... “Bất cóc?? Bắt cóc cái gì nha? Ngân Nguyệt từ đầu đã là người của Huyết Sát Đoàn chúng ta.... Tại sao phải bắt cóc cơ chứ??” Đúng lúc này, một người tên tráng hán mặc bộ đồ đồng phục của Huyết Sát Đoàn đi từ phía sau ra, ôm lấy eo của Ngân Nguyệt rồi cười ha hả nói.... Khi nhìn thấy người này thì Long Nhất lập tức ngẩn người hô : “Ngươi..... Ô Quy?..... Ngươi là người của Huyết Sát Đoàn?? Tại sao còn thuê chúng ta đi trả thù hộ????” Trấn Thiên đứng ở một bên nghe Long Nhất nói vậy thì lập tức hiểu ra một chút vấn đề.... Còn về người tên Ô Quy nghe vậy thì nhìn Long Nhất giống như kẻ ngu vậy, khinh bỉ nói: “Long Nhất ah Long Nhất....Ta cũng không biết ngươi là giải ngu hay là ngu thật nữa?? Đến nước này rồi mà ngươi vẫn không nghĩ ra một chút gì sao??....” Long Nhất nghe Ô Quy nói vậy thì lập tức ngẩn người, sau đó thì chuyển ánh mắt về phía Ngân Nguyệt đang đứng nép vào người của Ô Quy một cách thân thiết thì lúc này mới giống như vừa được thông não vậy.... Nhóm Lục Long của bọn hắn làm ăn rất có nguyên tắc..... Chỉ nhận những việc tốt, diệt trừ kẻ xấu mà thôi.... Còn những việc xấu xa hay táng tận lương tâm thì bọn họ nhất quyết không làm!!!! Và nếu đã như vậy thì chắc chắn phải có một đội ngũ thông tin để điều tra đúng sai.... Nếu không đi bắt nhầm người thì làm thế nào?? Và điều quan trọng hơn cả là cái nhóm điều tra này lại chính là do Ngân Nguyệt phụ trách!!!! Ngân Nguyệt đã phu trách nhóm điều tra này cũng đã được vài năm rồi cho nên mọi người rất là tin tưởng lẫn nhau.... Nghĩ đến đó, Long Nhất lập tức nhìn về phái Trấn Thiên vẫn đang nhởn nhơ, nhìn tất cả mọi chuyện giống như không có gì to tát vậy, thấp thỏm hỏi: “Ngươi đã giết qua người nhà của hắn bao giờ chưa?” Trấn Thiên nghe vậy thì lập tức nhìn về phía Long Nhất với một ánh mắt thương hại, nhàn nhạt nói: “Hỏi thừa.....” Nghe thấy câu trả lời này của Trấn Thiên thì lập tức Long Nhất giống như rơi xuống vực thẳm không đáy vậy.... Đúng vậy, Long Nhất hắn hỏi một câu rất chi là thừa thãi.... Một thành viên của Huyết Sát Đoàn nếu như bị diệt tốc thì cớ gì phải chạy qua một nhóm nhỏ như nhóm Lục Long của hắn chứ??? Trực tiếp gọi người của Huyết Sát Đoàn là xong.... Nghĩ đến đó, Long Nhất ánh mắt lập tức nhìn về phía Ngân Nguyệt đang đứng ở trong Huyết Sát Đoàn.... Chỉ thấy lúc này nàng đã không còn mặc một bộ quần áo phổ thông bình thường nữa.... Mà thay vào đó là một bộ đồng phục của Huyết Sát Đoàn, ánh mắt nhìn về Long Nhất cũng không hề có một chút cảm tình nào mà chỉ còn lại sự lạnh lẽo, khinh thường.... Long Nhất lập tức ngồi bệt xuống đất, ánh mắt vô thần nhìn bâu trời xanh bao la, trong đầu thì liện tục liên tục hiện ra những dòng ký ức gần chục năm qua bên cạnh Ngân Nguyệt..... Từ lúc mới quen.... Cho đến lúc thương nhau, yêu nhau..... Long Nhất ánh mắt vô thần nhìn về phía Ngân Nguyệt đứng trong Huyết Sát Đoàn đang lạnh lùng nhìn mình thì không thể nhịn được nữa... Nước mắt chảy xuống.... Trấn Thiên đứng ở một bên thấy vậy thì hơi thở dài một hơi, bị một người mình tin tưởng, yêu thương phản bội thì làm gì có ai mà chịu đựng được chứ... Hiện tại Long Nhất dường như đã mất đi tất cả..... Ngươi vợ mình luôn tin yêu thì phản bội... Một cánh tay thì bị Trấn Thiên chặt đứt.... Nhóm Lục Long thì đứng trong lúc nguy hiểm vô cùng.... Nhưng đối với cái hoàn cảnh này Long Nhất thì Trấn Thiên cũng chỉ là cảm thấy hơi đáng thương mà thôi...... Trấn Thiên và Long Nhất cũng là không quen không biết.... Người chặt tay Long Nhất lại chính là Trấn Thiên... Người ở địa cầu có câu “Ngu thì chết chứ tội tình gì??” Điều này không sai.... Chính bởi vậy mà Trấn Thiên lại càng không để ý nhiều đến hoàn cảnh của Long Nhất.... Không để ý đến nhóm người Long Nhất nữa, Trấn Thiên lập tức quay đầu nhìn về phía đoàn người của Huyết Sát Đoàn, lạnh nhạt nói: “Các ngươi đến để lấy mạng ta?” ★ ★ ★ ★ ღCủ Hành Thần Bíღ ღTks Allღ 25✫ 9✫ 2016
Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103 Chương 104 Chương 105 Chương 106 Chương 107 Chương 108 Chương 109 Chương 110 Chương 111 Chương 112 Chương 113 Chương 114 Chương 115 Chương 116 Chương 117 Chương 118 Chương 119 Chương 120 Chương 121 Chương 122 Chương 123 Chương 124 Chương 125 Chương 126 Chương 127 Chương 128 Chương 129 Chương 130 Chương 131 Chương 132 Chương 133 Chương 134 Chương 135 Chương 136 Chương 137 Chương 138 Chương 139 Chương 140 Chương 141 Chương 142 Chương 143 Chương 144 Chương 145 Chương 146 Chương 147 Chương 148 Chương 149 Chương 150 Chương 151 Chương 152 Chương 153 Chương 154 Chương 155 Chương 156 Chương 157 Chương 158 Chương 159 Chương 160 Chương 161 Chương 162 Chương 163 Chương 164 Chương 165 Chương 166 Chương 167 Chương 168 Chương 169 Chương 170 Chương 171
Chương sau