Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103 Chương 104 Chương 105 Chương 106 Chương 107 Chương 108 Chương 109 Chương 110 Chương 111 Chương 112 Chương 113 Chương 114 Chương 115 Chương 116 Chương 117 Chương 118 Chương 119 Chương 120 Chương 121 Chương 122 Chương 123 Chương 124 Chương 125 Chương 126 Chương 127 Chương 128 Chương 129 Chương 130 Chương 131 Chương 132 Chương 133 Chương 134 Chương 135 Chương 136 Chương 137 Chương 138 Chương 139 Chương 140 Chương 141 Chương 142 Chương 143 Chương 144 Chương 145 Chương 146 Chương 147 Chương 148 Chương 149 Chương 150 Chương 151 Chương 152 Chương 153 Chương 154 Chương 155 Chương 156 Chương 157 Chương 158 Chương 159 Chương 160 Chương 161 Chương 162 Chương 163 Chương 164 Chương 165 Chương 166 Chương 167 Chương 168 Chương 169 Chương 170 Chương 171
Chương sau
... Khi chạy đến nơi, cảnh tượng trước mắt lập tức làm cho Đặng Dịch sáng mắt lên, chỉ thấy một con Hổ trắng khổng lồ, cao tầm 5m đang gào rống, trên người chảy khá nhiều máu đang gào thêm thê thảm... Gần như sắp chết vậy quỵ ngã trên mặt đất... Một nhóm tầm 5, 6 người thì đang đứng trước mặt nó... Hò reo tung hô một vị thiếu nữ tầm 20, 21 tuổi trông xinh đẹp vô cùng.... Đặng Dịch cũng không thèm để ý đến nhóm người này mà lập tức Hổ̉ dụng Thiên Nhãn để kiểm tra thông tin con Hổ Trắng đó. *Tên : Bạch Tinh Hổ. *Đẳng Cấp : Lục Cấp Yêu Thú (= Võ Hoàng Lục Trọng) Xem xong thông tin của Bạch Tinh Hổ, Đặng Dịch ngay lập tức ngẩn người.. Sau đó nói: “Hệ thống, con Hổ này hơn ta tận mấy cái cảnh giới.... Sao không được xếp vào diện boss hả??” “Ting” “Hệ thống nhận định boss là dự vào chiến lực của Ký Chủ chứ không phải dựa vào Tu Vi. Ký chủ có Kỹ Năng : One-Hit Die – Thiên Quang Cầu. Có thể vượt cấp miểu sát đối thủ trên bản thân sáu cái cảnh giới. Bản Thân Ký Chủ là Trúc Cơ Sơ Kỳ, có thể miểu sát Kim Đan Hậu Kỳ -> Tương đương với Võ Thiên cảnh giới. Vậy nên hệ thống sẽ không nhận định Bạch Tinh Hổ là boss” Đặng Dịch nghe xong hệ thống nói vậy thì lập tức trở nên buồn bực hơn... Mặc dù Kỹ Năng One-Hit Die – Thiên Quang Cầu là vô cùng bá đạo nhưng mà nó có một thứ chết người là sau khi Hổ̉ dụng thì đối phương toàn bộ nhục thể và Yêu Đan sẽ bị Thiên Quang Cầu cho thôn phệ hết!!! Nếu như vậy thì hắn lấy cái gì thế Thôn Phệ gia tăng Tu Vi? Chả nhẽ lại dùng Exp đổi?? Càng nghĩ Đặng Dịch càng cảm thấy buồn bực... Hắn nhìn Bạch Tinh Hổ một chút, cũng không có lập tức gia tay mà chỉ đứng quan sát tình hình chiến đấu bên dưới... ... Chỉ thấy lúc này con Bạch Tinh Hổ gần như sắp chết đó đột nhiên không biết lấy đâu ra Hổ́c lực... Đứng phắt dậy ngửa mặt lên trời rống một tiếng thật to... Bộ lông trên người của nó cũng đột nhiên thay đổi... Một thân trắng muốt Bạch Tinh Cọp giờ đây đột nhiên trên người xuất hiện thêm nhiều vết dài có màu nâu vàng đang tỏa sáng... Kích cỡ của nó cũng đã lớn lên một chút... Khí thế hùng mạnh, áp chế toàn bộ người người xung quanh... Dường như nó đang đột phá vậy... Đặng Dịch thấy vậy lập tức Hổ̉ dụng Thiên Nhãn: *Tên : Bạch Thiên Hổ. *Đẳng Cấp : Thất Cấp Yêu Thú. (=Võ Đế Lục Trọng) *Miêu tả : Từ Bạch Tinh Hổ tiến cấp lên thành Bạch Thiên Hổ. Thấy Thất Cấp Yêu Thú mà hệ thống vẫn không cho lên làm BOSS thì Đặng Dịch chỉ thở dài một hơi... Sau đó cũng không nghĩ ngợi nhiều mà lập tức tiếp tục quan sát tình cảnh trước mắt... “Ý Nhi tỷ, giờ chúng ta phải làm thế nào nha...” - Một tên thiếu nữ xinh đẹp có loli bộ dáng từ trong nhóm người tiến lên phía trước, đối với vị thiếu nữ trước mắt hỏi. Mộ Dung Ý Nhi nghe vậy lập tức cầm chặt hơn cây pháp trượng trên tay, sắc mặt vô cùng khó coi.... Nàng hiện tại mới chỉ là Cấp 5 Linh Sư mà thôi... đối mặt với một con Lục Cấp Yêu Thú thì đơn giản chứ một con Thất Cấp Yêu Thú thì lại không đơn giản một chút nào!!!... Nàng quay đầu lại nhìn một nhóm người đang co rúm lại... Sợ sệt nhìn về phía Bạch Tinh Cọp thì lập tức nản lòng... Suy nghĩ một chút, nàng lập tức đối với vị thiếu nữ kia nói: “Tiểu Hà, ngươi mau mau mang mọi người chạy trốn.... Ta sẽ ở lại câu thời gian cho các ngươi.... Dù gì lần này cũng là do ta dẫn mọi người đi... Ta nên chịu trách nhiệm...!!” Vị thiếu nữ tên Tiểu Hà nghe vậy lập tức sắc mặt trắng bệch nói: “Ý Nhi tỷ.... Không... Không được... Chúng ta phải cùng chạy trốn!! Chúng ta không thể để tỷ ở...” Nhưng nàng còn chưa nói dứt lời thì ở phía sau nàng lập tức có người lên tiếng: “Tiểu Hà, người muốn ở lại thì ở lại... Đừng có kéo chúng ta theo.... Nàng gây ra họa thì nàng phải tự chịu!!!” Tiểu Hà và Mộ Dung Ý Nhi nghe vậy lập tức ngẩn người nhìn về người thanh niên kia... Ngươi thanh niên kia thấy hai người nhìn chằm chằm mình thì mặt có chút khó coi... Nhưng vì mạng sống của bản thân nên cái gì gọi là danh dự đều vứt hết, mặt dầy rống lên: “Các ngươi nhìn cái gì!! Ý Nhi muội muội.... Ngươi cũng đừng trách ta!! Ta thực Hộ̉ rất yêu thích ngươi...những cũng phải tùy lúc!!” Nói xong, hắn lập tức quay đầu chạy như điên... Tiểu Hà thấy vậy lập tức cáu giận chửi bới: “ Khốn nạn!!” Mộ Dung Ý Nhi nhìn theo bóng lưng người thanh niên thì thở dài một hơi... Khinh thường, chán nản nói: “Đúng là đời này khó đoán nhất chính là lòng người.... Bình thường thì dỗ ngon dỗ nhọt... Nhưng đến khi thực sự đối mặt với hiểm nguy trước mắt thì mới lộ ra bản chất của mình.... Được rồi Tiểu Hà... Ngươi nên đi thôi. Nhớ!! Phải sống thật tốt!!!” Tiểu Hà nghe vậy còn muốn nói gì : “Nhưng mà....” Nàng còn chưa nói xong thì Mộ Dung Ý Nhi đột nhiên giơ tay lên, đánh ngất nàng. Rồi giao cho ba người còn lại nói: “Các ngươi mau đi đi... Nhớ chăm sóc cho Tiểu Hà thật tốt...” Ba người kia lưỡng lự một chút, sau đó lập tức tiếp nhận Tiểu Hà trên tay của Mộ Dung Ý Nhi rồi nói: “Ý Nhi tỷ, muội (có gái trai, lớn nhỏ). Cảm ơn tỷ (muội)... phải cẩn thận nhé!!!” Nói xong, cả ba người lập tức quay người, chạy thật nhanh về phương xa.... Mộ Dung Ý Nhi nhìn cả ba người rời đi thì trên khuôn mặt lạnh như băng của mình nở ra một nụ cười khó thấy... Quay đầu lại, nàng nhìn con Bạch Thiên Hổ đang gầm gừ, hung dữ nhìn bản thân mình thì lập tức hít vào một hơi thật sâu... Ánh mắt trở nên quyết liệt, đối với Bạch Thiên Hổ lăng lệ nói: “Ta và ngươi quyết tử!!!” Vừa dứt lời, Mộ Dung Ý Nhi lập tức giơ lên cây trượng trong tay... Chỉ về phía Bạch Thiên Hổ hét lên: “Thiên Băng Hàn Lâm!!” Ngay sau đó, đầu câu trượng đột nhiên lóe lên tường tia sáng màu xanh lam.... từng đoàn linh nguyên bên người của Mộ Dung Ý Nhi cũng dần dần Đặng Dịch đứng ở một bên nhìn tình cảnh này cũng không nhịn được trở nên hưng phấn hơn... Hắn mặc dù cũng đã gặp qua Hàn Nguyệt Nhi có Tu Vi Cấp 6 Linh Sư nhưng mà nàng ta lại không hề có pháp trượng để phụ trợ như Mộ Dung Ý Nhi... nên mấy cái kỹ năng quy mô lớn không thể như Mộ Dung Ý Nhi được. Hàn Nguyệt Nhi có được Tu Vi Phong Hệ Linh Sư Cấp 6 hầu hết đều là do Phong Thiên Sát Thể và Phong Linh Châu trợ giúp... Chứ thực sự một Linh Sư muốn tăng lên cấp bậc không hề dễ một chút nào!! Muốn từ Cấp 5 lên Cấp 6 có khi mất hàng năm trời, có khi cũng mất hàng chục năm trời nếu như không có thiên phú... Nhưng mà Linh Sư vẫn hơn Võ Giả ở chỗ Tuổi thọ của Linh Sư cao hơn Võ Giả một chút... Mà mỗi lần tăng lên một cái cấp độ cũng là bằng Võ Giả tăng lên một đại cảnh giới... Linh Sư không chia cấp độ nhỏ lẻ.... ... Lại qua trở về với cuộc chiến... Vừa dùng Pháp Trượng để trợ giúp huyễn hóa ra hàng đống Băng Cầu thì lập tức Mộ Dung Ý Nhi quát khẽ tiếng: “Băng Thiên Tiễn Vũ!!” Nàng vừa dứt lời thì toàn bộ Băng Cầu xung quanh người nàng lập tức biến thành từng mũi Băng Tiễn bén nhọn.... Bầu trời lập tức bị chỉ phủ bởi hàng ngàn, hàng chục ngản mỗi băng tiễn... Còn không kíp để Bạch Thiên Hổ kịp phản ứng... toàn bộ băng tiễn đều lấy một tốc độ vô cùng nhanh lao về phía Bạch Thiên Hổ, tạo thành một cơn 'Mưa tên' dầy đặc... Bạch Thiên Hổ thấy vậy cũng lập tức lấy lại tinh thần rống lên, giơ lên bộ móng vuốt khổng bổ hướng về phía 'mưa tên' đang rơi xuống quật tới... P/s : Sr mọi người nhé... Hôm qua đi chơi quên đường về T.T... Sáng nay nhân lúc được nghỉ viết một chương cho mọi người làm quà Trung Thu..... ★ Còn đâu Củ Hành xin phép tối nay đi tiếp... A ha ha... ★ ★ ღCủ Hành Thần Bíღ - Team Đang Bí Ý Tưởng- ღTks Allღ 15✫ 9✫ 2016
Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103 Chương 104 Chương 105 Chương 106 Chương 107 Chương 108 Chương 109 Chương 110 Chương 111 Chương 112 Chương 113 Chương 114 Chương 115 Chương 116 Chương 117 Chương 118 Chương 119 Chương 120 Chương 121 Chương 122 Chương 123 Chương 124 Chương 125 Chương 126 Chương 127 Chương 128 Chương 129 Chương 130 Chương 131 Chương 132 Chương 133 Chương 134 Chương 135 Chương 136 Chương 137 Chương 138 Chương 139 Chương 140 Chương 141 Chương 142 Chương 143 Chương 144 Chương 145 Chương 146 Chương 147 Chương 148 Chương 149 Chương 150 Chương 151 Chương 152 Chương 153 Chương 154 Chương 155 Chương 156 Chương 157 Chương 158 Chương 159 Chương 160 Chương 161 Chương 162 Chương 163 Chương 164 Chương 165 Chương 166 Chương 167 Chương 168 Chương 169 Chương 170 Chương 171
Chương sau