Dịch: Nhậm Sương Bạch
Biên dịch: vandai79; Melly
Biên tập: vandai79
Tên kia đang ở độ tuổi trẻ, tính tình hào sảng, thấy bậc trưởng bối bị khi dễ, sớm đã tức giận trong lòng. Bây giờ có người xuất đầu, hắn lập tức đáp:
- Được, đại ca ta nghe lời ngươi. Nhưng bạc này ta không nhận.
Lâm Vãn Vinh giơ ngón cái:
- Huynh đệ, ngươi đúng là một trang hảo hán.
Hắn vừa nói, vừa lấy bạc kia nhét vào người gã.
***
Lão nhân kia đang cúi đầu quỳ trên mặt đất, nước mắt, nước mũi đua nhau chảy xuống. Hậu Dược Bạch vẫn không buông tha, định đá một cước vào mặt lão. Bỗng có tiếng động lớn trên bàn truyền tới, lại nghe một người quát to:
- Ta chửi tám đời tổ tông nhà ngươi.
Quay đầu nhìn, hắn thấy Lâm Vãn Vinh đang nện một tảng đá lớn lên mặt bàn, giang sơn điểu khảm đồ liền bị lủng một lỗ.
- Ngươi, ngươi muốn làm gì?
Hậu Dược Bạch kinh hãi, tên gia đinh Lâm Tam này khí thế rất hung hãn, hắn cảm giác có chuyện không hay.
Lâm Vãn Vinh chửi xong, chẳng nói chẳng rằng, đấm một quyền thẳng vào mặt Hậu Dược Bạch.
Hắn cũng được coi là một "cao thủ" nên hiểu khá rõ các yếu quyết quyền cước, một quyền này tuy vẫn chưa dùng tới nội lực, nhưng cũng khiến loại công tử ẻo lả như Hậu Dược Bạch cơ hồ không chịu nổi.
Y không kịp phòng bị, còn chưa kịp hoàn hồn thì quyền của Lâm Tam đã đến nơi, trong đầu liền "ong" một tiếng, bao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-pham-gia-dinh/2037277/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.