Dịch: lanhdiendiemla
Biên dịch: Vietstars
Biên tập: asin
Lâm Vãn Vinh bước đến gần nàng, liếc mắt qua một cái, nhìn lướt nội dung của quẻ xăm. Không cần phải nói, đương nhiên là một quẻ nhân duyên rồi, chỉ có điều đọc hết kệ ngữ này, ngay cả hắn dù là cao thủ mồm mép cũng mù mờ, quẻ xăm này rốt cuộc ý tứ gì, sao lại có chút cao thâm như thế.
Đại tiểu thư thấy Lâm Tam tà nhãn rình rập, vội vàng giấu quẻ xăm đi, trên mặt đỏ lựng:
- Ngươi nhìn cái gì, ta tới lão thiền sư nhờ giải cho đây.
Nàng nói đoạn liền đi tìm lão hòa thượng, hắn thấy vậy chỉ biết lắc đầu, nữ tử chung quy vẫn là nữ tử, việc nhân duyên này đối với các nàng ảnh hưởng cực lớn, cho dù Ngọc Nhược là nữ nhân kiên cường như vậy, cũng không thể thoát được.
Ngày đã gần tàn, thời gian cứ lững lờ trôi đi, Đại tiểu thư sau kia nghe đuợc lời giải từ lão hòa thượng kia, nụ cười tựa hồ nhạt đi rất nhiều, lại thêm vài phần sắc nghi hoặc, cũng không biết lão hòa thượng kia nói cái gì mà làm cô nàng biến thành như vậy. Lâm Vãn Vinh thầm nghĩ: "Lão hòa thượng kia và ta giống nhau đều là loại mồm mép thôi, e rằng nói không được vài câu hữu dụng, đều nói lời nhập nhằng mơ hồ, điểm duy nhất bất đồng chính là ông ta thu ngươi ta hai đôi tiền, bổn tài tử thì miễn phí."
Hôm nay đến đây du ngoạn, thu hoạch cũng không nhỏ, không chỉ có Đại tiểu thư trên mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-pham-gia-dinh/2037250/chuong-108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.