Nguyên lai là một người nông phụ đi làm sớm, trên cổ đeo một cái bát nước lớn, phía sau kéo theo một cái cuốc, mỗi tay dắt một đứa nhỏ nhọc nhằn đi ra đồng. Hai thằng bé chỉ chừng ba bốn tuổi, ba mẹ con bước nhấp nhô giữa ruộng lúa.
Triệu Khang Ninh đưa ra vế "nhất dương dẫn lưỡng cao", chính là muốn châm biếm người nông phụ cùng hai đứa nhỏ này.(một con dê dắt hai dê con)
Mai Nghiễn Thu nở nụ cười:
- Tiểu vương gia cũng thật là có hứng thú, lại ra đề từ những kẻ hèn kém này.
Lâm Vãn Vinh thuở ấu thơ cũng đã từng được cha mẹ dắt theo như vậy, thấy hình ảnh phía trước cảm thấy vô cùng thân thiết, nên nghe xong những lời này của Mai đại quốc học, trong mắt rực lên lửa giận. Hắn thầm "hừ" một tiếng, đi tới bên người nông phụ đó nói:
- Đại tẩu, để ta giúp người.
Người nông phụ thấy mọi người cười nhạo mình như thế, sớm đã bị làm cho rung sợ, liền cuống quít lắc đầu:
- Không dám, đại gia tha mạng.
Nói hai câu liền kéo bọn nhỏ đi nhanh, cái cuốc quệt vào đất, vang lên những tiếng "lang đang". Hai thằng bé còn nhỏ, thấy thế kinh hãi, sơ suất té sấp lên mặt đất, sợ hãi khóc rống lên. Người nông phụ cũng bị đọa cho rấm rức khóc không ra tiếng, chẳng dám ngẩng mặt nhìn lên.
Triệu Khang Ninh, Mai Nghiễn Thu và chúng tài tử nhìn thấy mẫu tử ba người như thế đồng thời cười to ầm ĩ, Lạc Ngưng nhíu mày bất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-pham-gia-dinh/2037157/chuong-154.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.