Dịch: lanhdiendiemla
Biên dịch + biên tập: melly
Đại tiểu thư trợn mắt nhìn hắn:
- Ngươi thật là…! Mẫu thân cùng ngươi nói chuyện mà ngươi cũng không nghe cho tử tế, chẳng biết đang nghĩ cái gì.
Lâm Vãn Vinh cười khổ:
- Đại tiểu thư, như thế cũng không trách ta được. Phu nhân với nàng cùng đứng ở một chỗ, giống như một đôi tỷ muội xinh đẹp mỹ lệ, làm ai nhìn thấy cũng phải ngây ngốc ngẩn ngơ.
- Lâm Tam, người nói năng hồ đồ gì đó!?
Phu nhân trên mặt thoáng đỏ ửng lên, bất đắc dĩ cười nói:
- Ngươi cũng bẻm mép lắm, những hạ nhân khác đã sớm nói qua trước mặt ta. Sau này không cho phép nói mấy lời này nữa.
Tiêu phu nhân thấu tình đạt lý, dịu dàng rộng lượng, thủ tiết nhiều năm không hề có lời ong tiếng ve, giữ người cực kỳ thanh bạch. Tuy bà tiếp xúc Lâm Vãn Vinh không nhiều lắm, những cũng biết tính khí của hắn. Đùa vài câu vui vẻ, nghe xong rồi thôi, cũng không coi là thật.
Tiêu Ngọc Nhược cười nói:
- Nương thân thời trẻ sớm đã nổi tiếng xinh đẹp, còn cần ngươi tới lấy lòng sao. Ta xem ra ngươi sợ mẫu thân trách phạt, nên mới cố ý nói tốt để tránh tội.
Lâm Vãn Vinh cười ha hả:
- Người hiểu ta chỉ có Đại tiểu thư, chẳng biết vừa rồi phu nhân nói điều chi?
Tiêu phu nhân nghiêm mặt nói:
- Tai họa hôm nay, tuy là có tiểu nhân làm hại nhưng cũng không thể không cảnh tỉnh chúng ta. Tiêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-pham-gia-dinh/2037135/chuong-169.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.