Tiết xuân mang theo không khí giá lạnh làm tuyết đóng băng trên đường thành từng tảng băng lớn lồi lõm, khiến xe ngựa đi qua lắc lư không yên, mỗi khi bánh xe nghiến qua lớp băng lại phát ra các tiếng "tí tách" sắc lạnh nghe thật động tâm. Trong không gian vẫn còn tràn ngập mùi thuốc pháo nhàn nhạt. Khắp nơi đều treo đen lồng, to có nhỏ có, đủ loại kiểu cách, hình dạng khác nhau, cái gần cái xa, mỗi chiếc đều tỏa ra ánh sáng dìu dịu trông thật là đẹp mắt.
Đâu đâu cũng thấy người qua lại tấp nập, đó là mấy nha hoàn tay giơ cao đèn lồng bước đi gấp gáp trong gió đông lạnh lẽo, kia là nàng tiểu thư cúi đầu cười e ấp bước nhanh như sợ bị người khác nhìn thấy dung nhan. Hay là vị công tử tiêu sái phe phẩy quạt giấy du xuân, nhàn nhã nhìn ngắm phong cảnh. "Ba mươi đốt đuốc, mười lăm thắp đèn" câu nói xưa thật sự chính xác. Tiết xuân đã qua được nửa tháng rồi, bây giờ đã gần tới Nguyên tiêu nhưng không khí đón xuân vẫn còn khắp nơi, đâu đâu cũng đèn đuốc như cầu mong cho một năm mới hưng thịnh.
Trên con sông chảy quanh thành, các tảng băng đã bắt đầu tan, nước sông ào ạt chảy về xuôi mang theo vô số hoa đăng đủ loại hình dạng, nào là hoa sen, nào là mẫu đơn trôi trên mặt nước, trông thật là mỹ lệ. Đây chính là "Lễ hoa đăng" lưu truyền rất rộng rãi ở phương bắc. Trong truyền thuyết, hàng năm trong lễ Nguyên tiêu đầu mùa xuân, những tiểu thư chốn khuê
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-pham-gia-dinh/2037055/chuong-221.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.