Dịch: lanhdiendiemla
Biên dịch & biên tập: hieusol
Đăng mê không chữ này, mọi người ngay cả câu đố cũng chẳng nhìn ra, càng không dám nói là nhầm câu đố. Mọi người thấy hắn đề bút, chỉ biết chắc chắn có đáp án, mắt thấy ba đăng mê của Chỉ Tình tiểu thư cũng bị phá rồi, mọi người nhất thời trở nên hưng phấn.
Lâm Vãn Vinh đưa tờ giấy viết cho chấp sự, nói: "Lại mời ngươi đọc một lần".
Chấp sự kia cầm lấy, đọc lớn: "Mê - Đồ - Tri - Phản."
Mọi người nghe bốn chữ này của hắn, nhưng lại không hiểu được ý tứ là sao. Lần này viên chấp sự cũng khôn ra, vội hỏi: "Xin cho biết lần này là đoán chữ thứ mấy?"
Lâm Vãn Vinh ha ha cười đáp: "Chữ thứ nhất, đó là một câu đố không chữ."
Chấp sự kia không chút nghĩ ngợi, liền lớn tiếng tuyên bố: "Nguồn gốc câu đố là, chữ Mê trong Mê đồ tri phản (Lạc đường quay lại)."
Chúng nhân đều bàn luận, không nghĩ ra tại sao lại là chữ "Mê".
Đại tiểu thư thấy Lâm Tam hình dáng đắc ý phơi phới tựa gió xuân, trong lòng buồn cười, liền đi tới giữ ống tay áo hắn nói: "Đừng rườm rà nữa, mau nói ngươi như thế nào đoán ra."
Lâm Vãn Vinh cười hì hì: "Ta nói ra rồi, nàng cũng hôn ta một cái?"
Đại tiểu thư trái tim đập mạnh, sắc mặt trở nên nghiêm chỉnh: "Cứ thích nói năng lung tung, ngươi có nói hay không, ta cũng chẳng muốn quản ngươi nữa."
Nha đầu này da mặt thật là non a,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-pham-gia-dinh/2037042/chuong-226.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.