Dịch: lanhdiendiemla
Biên dịch, biên tập: Melly
Hai người lúc này cách nhau mấy trượng, Lâm Vãn Vinh nhìn rõ được thần sắc và dáng vẻ tiên tử. Thân thể mềm mại của nàng run rẩy, tuy là không thấy rõ mặt, nhưng có thể tưởng tượng sắc mặt nàng tái nhợt nhường nào.
Nhìn bầu ngực tiên tử dồn dập phật phồng, trong lòng Lâm Vãn Vinh nổi lên niềm vui sướng không nói lên lời, nụ cười trên mặt càng trở nên dâm đãng, thong thả đi đến bên cạnh, cười nói:
- Tỷ tỷ, một châm này mùi vị thế nào? Nàng muốn đả châm ta, sao lại để ta làm trước vậy?
- Hèn hạ…
Trầm mặc một lúc lâu, thần tiên tỷ tỷ kia mới khẽ lắc đầu, trong mặt hiện lên một tia khinh miệt nói:
- Ngươi dùng thủ đoạn này, thật là cực kỳ âm hiểm xảo trá, tách người và Thanh Tuyền ra, càng vô cùng chinh xác.
Trong lòng nàng cũng có chút hối hận, biết vậy vừa rồi dùng phi châm phóng vào động mạch sau của hắn, tuy có thể thương tổn tới tánh mạng hắn, nhưng còn tốt hơn so với rơi vào tay hắn như bây giờ. Châm này để có thể làm người ta mất đi một phần trí nhớ, phải đâm chuẩn vào mấy huyệt vị sau não. Nếu là đánh vào chỗ khác, căn bản không có lấy chút tác dụng nào. Đó cũng là nguyên nhân nàng xuống tay cẩn thận.
"Mẹ nó, là thần tiên thì lão tử sợ ngươi sao, Tam ca ta la loại người chuyên hành hạ thần tiên mà." Lâm Vãn Vinh cười ha hả, vỗ tay chậm rãi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-pham-gia-dinh/2037008/chuong-244.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.