Dịch: lanhdiendiemla
Biên dịch: Minerva, vandai79
Biên tập: vandai79
Trở lại doanh trướng, Lạc Nhưng đang thu dọn thì thấy tình trạng của hắn tức thì giật mình kinh hãi, vội nắm lấy tay áo:
- Đại ca, huynh làm sao thế này?
- À, vừa rồi đi đường gấp quá, không cẩn thận ngã một cái, rơi vào vũng nước thôi.
Lâm đại nhân mắt không chớp cười hì hì nói, trong lòng lại nhớ về hương vị sảng khoái đến từ ngực Từ tiểu thư.
Ngã vào vũng nước? Ngưng nhi dò xét hắn từ trên xuống dưới, hiển nhiên không tin lắm:
- Đại ca, huynh đi đường vẫn luôn long hành hổ bộ, vì sao hôm nay không cẩn thận như vậy? Xem huynh toàn thân bùn đất, mau cởi ra để thiếp giặt cho.
Có lão bà thật là sướng, cái gì cũng chẳng cần quan tâm, Lâm đại nhân loạt xoạt cởi áo ngoài, ngay cả nội y cũng ném ra, Lạc Ngưng mặt đỏ lên, gắt:
- Đại ca xấu chết đi, ai bảo huynh cởi sạch như thế, chẳng trách Từ tỷ tỷ nói huynh mặt dày. Ấy! Đây là cái gì?
Ánh mắt nàng tập trung vào cổ Lâm Vãn Vinh, chỉ thấy ở đó một mảng đỏ ửng, dấu răng chỉnh tề và chút son môi nhàn nhạt, dưới ánh đèn nhìn rất là rõ ràng.
- À, khi ta ngã vào vũng nước, không cẩn thận bị nhím cắn. Không có gì lớn đâu, sáng mai là ổn thôi.
Lâm Vãn Vinh vội che cổ, cười hì hì nói.
- A!!!
Lạc Ngưng dường như đột nhiên hiểu ra gật gật đầu, ngón tay ngọc nhỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-pham-gia-dinh/2036827/chuong-338.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.